Hôm ấy là ngày đi xem mắt do người quen mai mối. Lan bản tính nhút nhát, không khéo nói chuyện nên đành rủ cô bạn thân là Mai đi cùng. Cả hai vốn là bạn thân từ bé, thân thiết như hình với bóng, Mai đã có người yêu là Hiếu rất giàu có và thành đạt, là ông chủ của một công ty bất động sản có tiếng. Thấy cô bạn thân của mình cô đơn lẻ bóng bao năm qua nên Mai quyết tâm giúp bạn thân tạo ấn tượng tốt trong lần đầu đi xem mắt.
Đến nơi, Mai choáng váng khi gặp đối tượng xem mắt của Lan. Phong có vẻ ngoài điển trai và lịch lãm, nghĩ đến người yêu hiện tại của mình chỉ được nhiều tiền nhưng vẻ ngoài thua xa nên Mai ấm ức lắm. Lan nhút nhát nên trong buổi xem mắt chỉ ậm ừ qua loa, đã thế Mai còn cướp lời của Lan khi đang nói, miệng mồm liếng thoắng của Mai cuối cùng cũng ghi điểm với Phong. Trước khi ra về, Phong còn chủ động xin số của Mai, đối với Lan thì Phong không hề đả động gì đến cuộc hẹn lần sau.
Lan dường như đã dự đoán trước tình huống này, bản tính hướng nội khiến Lan nhạy cảm trong việc quan sát và đánh giá người khác. Trong suốt buổi trò chuyện, Lan cảm thấy Phong không phải người đàn ông đáng tin cậy, ánh mắt anh ta liên tục liếc nhìn về những món trang sức đắt giá trên người Mai. Lan đã nói rõ suy nghĩ của mình cho Mai nghe, nhưng Mai chỉ cười và nghĩ rằng Lan ghen tỵ. Mai thậm chí còn mong Phong thay thế cho người bạn trai hiện tại của cô.
Tối hôm đó, Mai và Phong đã dành cả đêm nói chuyện với nhau qua điện thoại. Phong luôn miệng khen Mai xinh đẹp và đáng yêu hơn Lan. Mai nghe xong thì cười sung sướng. Thế là cô bắt đầu lén lút qua lại với Phong, thậm chí cô còn giấu bạn thân chuyện này. Những buổi đi chơi riêng của hai người, Phong luôn viện cớ để quên ví tiền ở nhà và Mai luôn là người phải thanh toán từ A đến Z. Mai tất nhiên không có nhiều tiền, nhưng cô đã có cách. Cô thường xuyên bòn rút tiền từ Hiếu - anh bạn trai giàu sụ để cung phụng người tình mới quen là Phong.
Khi biết chuyện, Lan hốt hoảng can ngăn Mai, Lan thậm chí còn mắng Phong là kẻ đào mỏ nhưng Mai không nghe, cô ả còn nghĩ rằng Lan cố tình chia rẽ tình cảm rồi gắt lên: "Nếu mắng anh Phong là kẻ đào mỏ, vậy chi bằng cậu mắng thẳng vào mặt tớ đây này, tớ lấy tiền của anh Hiếu để lo cho anh Phong đấy, có gì sai nào?".
Mai cố chấp không chịu nghe lời cô bạn thân, còn chủ động đoạn tuyệt tình bạn bao năm qua. Phong vô tình biết chuyện nên buồn rầu than thở: "Mọi chuyện là vì anh nên em và Lan mới xích mích, mối quan hệ của anh và em nên chấm dứt thôi". Mai lắc đầu bảo: "Em chỉ cần có anh thôi, Lan tuy là bạn thân của em nhưng cô ấy không hiểu em. Vì bảo vệ anh nên em mới cắt đứt tình bạn với cô ấy, nếu bây giờ anh bỏ em thì em biết làm sao?"
Phong mỉm cười đầy ẩn ý, anh bảo: "Dạo gần đây, anh cần một khoảng tiền lớn để làm ăn, em có cách nào giúp anh vay mượn không?". Mai nghe xong thì tối sầm mặt, dạo này đi chơi với Phong, cô đã đốt tiền của Hiếu không tiếc tay, nếu bây giờ còn mở miệng hỏi mượn Hiếu một số liền lớn, e rằng anh sẽ nghi ngờ cô. Thấy vẻ mặt sầu não của Mai, Phong thở dài: "Thôi, coi như anh chưa nói gì nhé, anh không muốn làm khó em đâu!". Mai sợ người tình thất vọng nên cô vội bảo: "Anh yên tâm, em sẽ xoay xở được mà, chỉ cần giúp anh thì khó khăn mấy em cũng làm". Thấy Mai mê muội vì mình, Phong cười đắc ý.
Khi nghe cô bồ xinh đẹp của mình vay mượn một khoản tiền lớn, Hiếu đã nhìn Mai chằm chằm: "Dạo gần đây, anh vì bận rộn công việc nên thiếu quan tâm đến em. Anh đã bù đắp bằng cách rót tiền vào tài khoản để em đi mua sắm tưng bừng với bạn bè, bây giờ em than hết tiền là thế nào?".
Mai trưng ra vẻ mặt tội nghiệp: "Anh cũng biết là anh bỏ bê em sao? Anh nghĩ chỉ cần đưa tiền thì có thể làm cho em hết buồn à? Bạn trai nhà người ta cung phụng lên tận mây xanh, anh mới chiều em tí đã than thở. Hơn nữa số tiền này là em vay mượn anh chứ không xin xỏ, nếu anh chán em thì chúng ta chia tay". Hiếu nghe xong cũng não lòng, anh an ủi: "Được rồi, tiền thôi mà, anh không thiếu. Em muốn gì thì anh sẽ chiều, tuy nhiên nhớ là đừng bao giờ phản bội anh nhá!". Mai chột dạ gật đầu như gà mổ thóc.
Kể từ lúc Mai dâng tận tay số tiền lớn, Phong liền biến mất như một cơn gió, anh cắt đứt hoàn toàn liên lạc với Mai, không liên lạc được nên Mai bắt đầu lo sợ, cô đứng ngồi không yên, Mai đã liên lạc với Lan để hỏi về Phong: "Cậu có biết anh Phong đang ở đâu không? Tớ không liên lạc được với anh ấy".
Lan trả lời: "Người quen tớ bảo anh ta đi nước ngoài rồi, chả hiểu sao mà thu xếp hành lý vội vàng lắm, ngay cả bố mẹ cũng không biết anh ta hiện giờ đang ở phương trời nào". Mai nghe xong thì chết lặng, Phong đã ẵm số tiền mà cô vay mượn Hiếu. Nếu lần này không trả lại, Hiếu chắc chắn sẽ không tin tưởng vào cô nữa.
Mồ hôi lạnh toát ra khiến Mai gần như suy sụp, điện thoại chợt đổ chuông. Đầu dây bên kia là Hiếu, anh bảo: "Anh có chuyện muốn nói, gặp nhau một chút". Mai hoảng loạn, lẽ nào Hiếu đã phát giác ra điều gì, chắc là không đâu, Mai tự trấn an mình. Khi bước vào công ty của bạn trai, mọi nhân viên đều nhìn cô với ánh mắt kì lạ, có người bảo: "Sếp đang đập phá đồ đạc trong văn phòng, chị vào xem thế nào...". Mai run rẩy mở cửa bước vào gặp bạn trai. Cô thấy đồ đạc bị đập phá ngổn ngang, ánh mắt của Mai khựng lại nơi một xấp ảnh chụp cô và Phong đang tình tứ với nhau.
Hiếu vừa thấy Mai, anh điên cuồng hét lên: "Thì ra em dám ngủ với thằng khác sau lưng anh, còn hẹn hò ôm hôn thắm thiết thế này cơ mà. Anh đã nhờ thám tử điều tra cho nên mới biết em bòn rút tiền của anh để cung phụng thằng ấy. Ngay cả số tiền lớn em vay mượn cũng bay vào túi nó rồi. Nó bỏ em rồi có đúng không? Em thật là ngu dốt, biến ra khỏi đây ngay, anh không muốn gặp mặt em thêm lần nào nữa".
Mai run rẩy bước ra cửa, sau lưng cô còn nghe tiếng anh đập phá đồ đạc, tiếng hét của Hiếu đã lọt vào tai các nhân viên trong công ty của anh, họ nhìn Mai dè bỉu: "Có bạn trai giàu có mà không biết giữ, lại còn tằng tịu với gã đàn ông khác, đúng là loại đàn bà vừa hư hỏng vừa dốt nát".
Mai tủi thân rút điện thoại ra, mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay chính là khởi nguồn từ lần đi xem mắt trời đánh của Lan, nếu không phải Lan rủ rê thì cô không mất "cả chì lẫn chài" như ngày hôm nay. Mai uất hận mắng Lan trong điện thoại: "Mọi chuyện xảy ra là do cậu, nếu hôm ấy tớ không đi cùng cậu thì anh Phong đã không đeo bám tớ, tớ cũng không ngu muội qua lại với anh ta. Bây giờ anh Hiếu đòi chia tay còn không thèm nhìn mặt tớ. Giờ tớ đi đâu mới tìm được người đàn ông sẵn lòng cung phụng tớ như anh Hiếu đây hả? Cậu trả lời tớ đi".
Nghe tiếng Mai khóc nức nở, Lan thở dài bảo: "Tớ khuyên nhủ nhưng cậu có thèm nghe đâu. Đây là cái giá phải trả vì tội một chân đạp hai thuyền đấy". Sau khi cúp máy, Lan mệt mỏi vì Mai không nhận ra sai lầm của mình còn đổ tội lên đầu người khác, nếu Mai trân trọng Hiếu thì mọi chuyện đâu trở nên vô vọng đến thế này.
Nếu bạn là tác giả của những câu truyện trên, vui lòng liên hệ với chúng tôi. Chúng tôi cam kết đề tên tác giả, hoặc sẽ xóa các bài viết vi phạm theo yêu cầu từ phía tác giả.
truyentranhonl.com luôn cải tiến công cụ cho các bạn đăng và chia sẻ nội dung một cách thuận tiện nhất. Và cuối cùng xin chân thành cảm ơn các bạn đã chia sẻ và đóng góp.