Giờ kể chuyện, thầy đưa ra câu hỏi:
– Một chiếc thuyền bị đắm trên sông có một vị vua, một cha, một anh. Vậy trò A, theo trò thì phải cứu ai trước?
– Dạ thưa thầy, em không cứu ai hết!
– Ủa sao vậy?
– Dạ, tại vì em không biết bơi!
———————————
Một nhà chuyên nghiên cứu về cách ứng xử giao tiếp, ông tới nói chuyện vơi đám học sinh nam:
– Các bạn hãy nhớ rằng, khi đến phòng bạn gái chơi mà thấy cửa đóng, thì bao giờ cũng phải gõ cửa. Đó là biểu hiện của phép lịch sự.
Một sinh viên bỗng hỏi:
– Thế còn khi cửa mở ạ?
– Thì đóng cửa lại mà gõ!
———————————
Thầy giáo gõ thước kẻ lên bàn nói:
– Hãy im lặng! Cả lớp hãy ngồi yên để có thể nghe cả tiếng ruồi bay!
Cả lớp theo lệnh của thầy không ai nhúc nhích.
Một lác sau, cậu học trò ở cuối lớp hình như không chịu đựng nổi. Bèn réo to lên:
– Thưa thầy, thầy còn chờ gì nữa mà không thả ruồi ra đi ạ.
———————————
– Mẹ ơi, thầy giáo của con chưa bao giờ thấy con ngựa.
– Sao lại có thể như vậy được?
– Con vẽ con ngựa, vậy mà thầy hỏi “Con gì đây”?
———————————
Thầy: – Em nào biết: Napoléon thất bại lần thứ nhất ở đâu?
Trò A: – Thưa thầy ở trang 28 trong sách giáo khoa ạ!
———————————
Phúc: Minh này, cậu giải được bài toán không?
Minh: Không, mình phải nộp giấy trắng.
Phúc (thở dài): Mình cũng nộp giấy trắng. Thế nào rồi thầy giáo cũng lại bảo là chúng mình cóp phi lẫn nhau.
———————————
– Sao con lại bị điểm xấu? Con có hiểu hết những câu hỏi của thầy cô không?
– Có chứ ạ. Nhưng thầy cô lại không hiểu câu trả lời của con.
———————————
Tìm Kiếm:
Bé Quỳnh mới đi học xong lớp một , mẹ dẫn em đi mua sách toán lớp hai. Đến hiệu sách, mẹ hỏi cô bán hàng:
– Có sách toán lớp hai không cô?
– Hết sách toán lớp hai rồi, chỉ còn sách toán lớp một thôi ạ – Cô bán sách trả lời.
Bé Quỳnh vui vẻ nói:
– Vậy thì cô bán cho cháu quyển sách lớp một cũng được.
Mẹ cô liền ngạc nhiên hỏi:
– Con mới học xong lớp một, cuốn sách toán lớp một còn ở nhà, con mua làm gì nữa?
Quỳnh:
– Thế một với một không phải hai hở mẹ?
———————————
Tèo đi học võ được 6 tháng, lúc nào cũng ra vẻ đàn anh. Một hôm đang ngồi ăn chè đậu xanh với các bạn trong quán thì thấy ngoài cửa có vụ đánh nhau. Tèo vội xắn tay áo nhảy ra can.
Một thoáng sau, vụ ẩu đả tan. Tèo trở vào với cái mũi bị sưng tím. Tí hỏi:
– Sao thế?
Tèo xoa tay:
– À, tớ nhảy ra can, không ngờ chúng nó quại luôn tớ. Mình có võ hỏng lẽ đánh lại. Khổ cái chúng nó đánh đấm trất lất, không đúng bài bản như mình học. Nếu mà tụi nó đánh đúng bài bản thì tớ đã đở được rồi.
———————————
Để giúp Bình sửa tập phát âm “L” sai thành “N”. Cô giáo bắt cậu tập đọc và thuộc lòng câu: “Cụ Lý lên chợ làng mua lòng lợn luộc”.
Một tuần sau, cô kiểm tra và khen Bình:
– Giỏi lắm. Em phát âm đúng rồi đấy. Có khó khăn gì đâu.
– Thưa cô, câu này đọc mãi cũng quen, chứ những câu nạ, nắm núc nó cứ nàm sao ấy !
———————————
Người chủ vườn nói với một cậu bé:
– Bắt quả tang rồi nhé. Cháu làm gì ở trên đó?
Câu bé:
– Thưa bác Hai, có một trái táo rớt xuống, cháu nhặt nó vào gắn lại trên cây.
———————————
Con:
– Mẹ ơi, người ta bảo im lặng là vàng mà con lại thấy ngược lại.
– Sao con? Mẹ hỏi lại.
Con:
– Sáng nay thầy giáo gọi con lên đọc bài. Con im lặng, thầy lại cho con zerô to tướng.
———————————
Một ông thanh tra được vào lớp 10A để kiểm tra chất lượng của học trò về môn lịch sử. Ông liền chỉ một học sinh đang nói chuyện và hỏi:
– Em có biết Lê Lợi không?
Cậu học sinh im lặng suy nghĩ rồi đáp:
– Dạ thưa em không biết ạ. Hình như bạn ấy không học trong lớp em!