Ngày em ra đi

Posted: Thứ Năm, Ngày 11-05-2017, : 933.

Nhung đứng bên ngoài cánh cửa, cô ngập ngừng muốn gõ cửa nhưng rồi lại thôi. Cô muốn gọi tên anh, gục đầu vào vai anh để nói lời xin lỗi nhưng có gì đó cứ chặn cứng nơi cổ họng. Bất ngờ, cánh cửa ấy mở ra. Một người con gái xinh xắn nhìn cô đầy ngạc nhiên: Ngày em ra đi

- “Chào chị! Chị hỏi ai vậy?”

Nhung giật mình nhưng rồi linh tính mách bảo khiến cô hiểu được người con gái đó là ai. Nhung ngập ngừng:

- “Anh Chiến có nhà không?”

Cô gái trẻ vẫn hồn nhiên:

- “Anh ấy đi làm chị ạ. Mời chị vào nhà, chắc anh ấy cũng sắp về rồi đấy ạ”.

Từ trong tâm khảm, Nhung cảm thấy xấu hổ vô cùng. Nếu như ngày hôm nay cô đến nhà anh, chỉ có anh ở nhà, ngay lập tức cô sẽ ôm lấy anh mà khóc nức nở. Nhưng sự hiện diện của một cô gái trong lúc anh vắng nhà như thế này đã xóa tan đi kế hoạch dự kiến của Nhung. Ngẫm nghĩ một hồi, Nhung không cho phép mình bỏ cuộc. Cô phải đấu tranh tới cùng để giành lấy tình yêu về mình. Nhung ngẩng cao đầu, tạo một vẻ mặt đầy kiêu hãnh để bước vào căn phòng.

Nhung muốn giành anh về cho mình vì thế cô quyết tâm chiến thắng tình địch

Một mâm cơm với vài ngon được bày trên bàn. Nó tuy đơn giản nhưng cũng bộc lộ tài nấu ăn và tâm huyết của người nấu. Bất giác Nhung cảm thấy ân hận. Bao năm qua cô đã quá vô tâm, dường như cô chưa bao giờ nấu cho Chiến một bữa ăn tử tế. Cô lúc nào cũng bắt anh phục vụ những sở thích của mình mà chưa một lần nghĩ cho người mình yêu. Cô ích kỉ tới mức tàn nhẫn.

- “Em là em họ của anh Chiến à? Sao chị chưa gặp em bao giờ nhỉ?”.

Cô gái trẻ có vẻ hơi bối rối trước câu hỏi đường đột ấy. Kể từ khi Nhung bước vào căn phòng. Cô không ngồi xuống ghế như một người khách mà đi dạo một vòng quanh căn nhà. Cô cố chứng tỏ cho đối phương biết mình không hề xa lạ với căn nhà cũng như chủ nhân của nó. Cô gái nhìn Nhung rồi run rẩy trả lời:

- “Em là Phương, bạn của anh Chiến”.

Nhung dừng bước chân lại bên mâm cơm rồi thủng thắng nói:

- “Anh Chiến không thích ăn mấy món này đâu. Có lẽ em mới quen Chiến nên không hiểu về anh ấy thì phải. Chiến không thích ăn những món rán”.

Không chỉ có vậy, Nhung tiến lại gần cô gái trẻ đó, nhìn thẳng vào mắt mà nói rằng:

- “Nếu chị đoán không nhầm thì em thích Chiến đúng không? Anh ấy có nói với em về chị không? Về người đã ở trong tim anh ấy suốt 5 năm qua? Có lẽ em cũng không biết, mọi thứ trong căn phòng này đều có kỉ niệm về chị. Nếu em muốn nghe, chị có thể kể rành rọt cho em từng chuyện một”.

Cô gái tên Phương bối rối. Đôi mắt bắt đầu lăn dài dòng lệ:

- “Em không biết chuyện chị và anh ấy. Em… xin lỗi…”.

Nhung thấy trong lòng hả hê khi khiến cho tình địch nhận ra rằng cô quan trọng với Chiến đến nhường nào. Nhung cười đắc thắc, vỗ vai đối phương động viên:

- “Đừng buồn em ạ. Anh ấy yêu chị và  sẽ không bao giờ bỏ được chị. Những người yêu anh ấy như em đâu phải chỉ có một. Nhưng em nên biết thân phận của mình. Em chỉ là người lấp chỗ trống khi chị xa anh ấy mà thôi. Chị quay về, anh ấy sẽ không còn muốn bên em nữa đâu. Một mối tình 5 năm phải có ý nghĩa hơn nhiều so với em chứ?”.

Nước mắt cứ thế lăn dài trên gương mặt Phương. Cô gái còn quá trẻ, non nớt và chưa có đủ bản lĩnh để đối lại với một người sành sỏi như Nhung. Phương chỉ biết yêu bằng một trái tim thơ ngây nên ngày hôm nay trước những lời nói của Nhung Phương chỉ biết đứng lặng yên và khóc.

- “Ai nói với em rằng Phương chỉ là người lấp chỗ trống?”

Giờ cô ấy mới là người trong tim anh. Những gì trong căn phòng này giờ chỉ còn mang bóng hình của Phương mà thôi.

Cánh cửa mở toang ra và Chiến bước vào. Anh đứng bên ngoài  và đã nghe thấy toàn bộ câu chuyện. Chiến lại gần Phương, ôm lấy cô gái bé bỏng ấy vào lòng. Phương đẩy anh ra, định vùng dậy ra về nhưng Chiến giữ chặt lấy tay cô:

- “Chị Nhung nói đúng. Anh đã từng rất yêu chị ấy nhưng giờ chị ấy chỉ còn là quá khứ. Những thói quen, những ý nghĩa mà anh đã từng làm cho chị ấy cũng là hoài niệm. Anh của hiện tại không còn là người đàn ông yêu Nhung mà là một người yêu em”.

Chiến nắm chặt lấy tay Phương, bước về phía Nhung, nhìn cô và nói:

- “Ngày em ra đi, tình yêu của hai ta cũng đã ra đi từ đó. Giờ cô ấy mới là người trong tim anh. Những gì trong căn phòng này giờ chỉ còn mang bóng hình của Phương mà thôi. Mong em đừng làm phiền cuộc sống của anh thêm nữa".

Nhung nhìn vào ánh mắt của Chiến. Cô chỉ còn thấy trong đó sự tức tối và hận thù. Yêu thương đã không còn nữa. Cô lặng lẽ bước ra khỏi cánh cửa, nơi không còn vị trí của cô nữa...

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 




Có Thể Bạn Thích

Cô gái tôi không hề yêu
Những stt hay về tình yêu đẹp lãng mạn nhất 2015 trên facebook
Rẽ trái - Rẽ phải
Trung nghĩa nhất..
Xem Cô Giúp Việc Quý Hơn Chồng
Bí quyết xây dựng thói quen mới: Hãy biến nó đơn giản tới mức quá dễ để áp dụng
Bức thư lạ..
Những câu chúc 8-3 độc đáo hài hước nhất ngày quốc tế phụ nữ
Sẽ Đạp Chân Còn Lại
Hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng
Cấp Cứu Vì Vợ Nấu Ăn Ngon
Ai đã lấy vợ chồng nên dành ra ít nhất 3 phút trong đời để đọc câu chuyện này
Tình Có Đẹp Khi Tình Dang Dở?
Tình thương vô điều kiện
Một giấc chiêm bao
Phiên chợ xưa
Hướng dẫn đổi tiền đi du lịch nước ngoài
Tư duy thiết kế giúp bạn giải quyết vấn đề như CEO
Tuyệt Chiêu Chữa Nấc Của Bác Sĩ Trẻ
Người tốt, trước hết là người biết lắng nghe

Trang Mọi Người Quan Tâm