Một cô gái nọ có dung nhan khá mặn mà nhưng luôn tự cho là ngực mình quá lép. Bị ám ảnh bởi ý nghĩ ấy, cô cứ năn nỉ, ỉ ôi mẹ cho tiền đi thẩm mỹ viện nâng ngực.
Vì gia cảnh không lấy gì làm khá giả, bà mẹ thường gạt đi hoặc tìm cách lần lữa, trì hoãn nhưng cô con gái không chịu thua, tiếp tục nài nỉ. Cuối cùng thì thói tiết kiệm của bà mẹ cũng nhường chỗ cho lòng thương con. Bà hỏi:
– Chi phí cho một ca phẫu thuật như thế hết bao nhiêu hả con?
– Ôi! Cảm ơn mẹ! Mẹ đồng ý rồi hả? – Cô con gái reo lên. – Không đáng bao nhiêu đâu ạ, chừng 4.000 đô thôi.
Bà mẹ đắn đo:
– Thế này, con gái ạ… Mẹ không tiếc gì con đâu, nhưng tình hình kinh tế của nhà mình khá eo hẹp, chưa đủ để con làm thẩm mỹ đâu…
Thấy con gái xụ mặt buồn bã, bà mẹ thương tình:
– Hay là, có đến đâu ta làm đến đấy. Con nâng tạm một bên ngực lên trước đã nhé!