Bên cạnh hồ nọ có một cái cây con không biết đã trải qua bao nhiêu mưa nắng mới có thể trở thành cây đại thụ. Mọi người thường thích ngồi dưới gốc cây hóng mát, bọn trẻ con thì thích chơi trò trốn tìm quanh cái cây.
Có một con ếch nhảy đến bên cây hỏi: “Bác đại thụ ơi, mọi người coi bác như công cụ che mưa che nắng, trẻ con coi bác như đồ chơi của chúng, lại còn khắc vẽ linh tinh lên thân bác, bác không tức giận sao?”
Cây đại thụ cười đáp: “Chỉ cần có thế mang lại vui vẻ cho mọi người, bác cảm thấy mãn nguyện, điều đó chứng tỏ giá trị sống của bác.”
Ếch không cảm thấy như thế, há mồm kêu ồm ộp vài tiếng rồi nhảy xuống hồ.
Một thời gian sau, mọi người muốn mở rộng cái hồ nên đã chặt cây đại thụ, thân cây bị đưa đến công trường gỗ. Một con chim bay qua mệt mỏi hạ cánh đậu lên trên miếng gỗ và nói: “Miếng gỗ đáng thương, tôi nghĩ trước đây nhất định bạn là cành cây của một cây đại thụ đúng không”
Cành cây cười: “Làm gỗ cũng không đáng tiếc gì, ít nhất cũng có thể làm con chim xinh đẹp như bạn đây đậu lại nghỉ ngơi, do đó tôi thấy mình sống có giá trị đấy chứ.”
Con chim vỗ cánh nói: “Cảm ơn bạn gỗ, hy vọng tấm lòng tốt của bạn sẽ giúp ích được mọi người.” Nói xong con chim cũng bay đi mất.
Sau đó, miếng gỗ bị chia thành từng đoạn trở thành một bó củi. Củi được bán ở rất nhiều nơi, có một bó củi được một người mẹ mua về nhóm lửa. Bó củi đó được người mẹ cất trong tủ xây trong tường của gian bếp.
Chiếc tủ mỉa mai bó củi: “Cậu nhất định không phải miếng gỗ tốt, nên mới bị chặt ra thành củi, số phận cậu thật bi thảm, trong chốc lát đám lửa sẽ thiêu rụi đời cậu.”
Củi đáp: “Tuy tôi chỉ có thể đốt mới trở thành ngọn lửa mà mọi người cần, nhưng tôi cảm thấy tự hào vì khoảnh khắc ấy, nó chứng tỏ giá trị sống của tôi”
Không lâu sau, bó củi bị thiêu rụi, đám tro tàn bị đổ vào thùng rác.
Một cơn gió ngang qua, nói: “Cây đại thụ đáng thương, cả đời cho đi để rồi cuối cùng kết cục ra sao? Trở thành đám tro tàn bị vứt bỏ. Chi bằng theo tôi đi phiêu du khắp nơi.”
Tro lắc đầu nói: “Không, nếu ở với bạn tôi sẽ trở thành hạt bụi đáng ghét, nên tôi muốn ở lại với đám bạn rác đây, chúng tôi còn có thể làm phế liệu, tiếp tục thể hiện giá trị sống của mình.”
Cuộc đời nói ngắn không ngắn nói dài không dài. Nhưng đã sống thì chúng ta cần phải sống sao cho thật ý nghĩa, sống sao để khi chết đi mình vẫn tự hào rằng mình đã không sống uổng, sống phí cuộc đời này.
Có những giá trị sống đích thực, trở thành những giá trị chung cho nhiều người và toàn xã hội như lòng trung thực, hoà bình, tôn trọng, yêu thương, công bằng, tình bằng hữu, lòng vị tha. Không phải ai cũng nhận đúng giá trị của cuộc sống. Có người cho rằng trở thành người giàu có mới là “giá trị đích thực”. Khi ấy, họ sẽ phấn đấu để có tiền bằng mọi giá, kể cả giết người, buôn lậu, trộm cắp. Nhưng rồi cách kiếm tiền ấy đưa người ta đến chỗ phạm tội, làm hại người khác, làm hại cộng đồng. Họ quên rằng “người giàu cũng khóc”. Có người lấy danh vọng làm thước đo giá trị. Vậy là họ cố gắng bằng mọi cách để có được những chức vị nào đó. Nhưng khi những chức vị ấy mất, bị tước bỏ, con người trở nên “trắng tay”, vô giá trị. Có người coi sự nhàn hạ là giá trị cuộc sống. Họ trốn tránh trách nhiệm, lười lao động, chọn những công việc, nghề nghiệp không vất vả. Cuối cùng, họ chẳng làm được gì cho bản thân và xã hội. Hãy suy ngẫm và chia sẻ Giá trị cuộc sống là gì mà bạn trân trọng – Những điều không nên làm trong cuộc sống với mọi người xung quanh bạn nhé! Luôn đồng hành cùng chúng tôi để được cập nhật thật nhiều những câu nói hay về cuộc sống, những câu nói hay về tình yêu, những câu nói bất hủ. Chúc các bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc!