Người ta dễ buồn vì những điều đã cũ

Posted: Thứ Năm, Ngày 11-05-2017, : 1404.

Người ta dễ buồn vì những điều đã cũ, cũng bởi họ tiếc chính mình của những ngày xưa. Cuộc đời vốn có những cái giật mình chỉ để ta lớn lên. Và cũng để nhận ra ta đã từng là một kẻ nhẫn tâm nhưng đầy cô độc. Người ta dễ buồn vì những điều đã cũ

Có những buổi sáng thật tồi tệ, hẳn như việc vừa thức dậy đã bị ném thẳng ra khỏi cuộc đời ai đó, không giải thích, không cơ hội, không luyến lưu. Ta như được thả rơi tự do từ không trung rồi rớt xuống một cách thảm hại giữa phố, không ai thân thích, không người nào quen.
 
Rồi lại cũng chỉ mình ta chập chững lần dò để tìm lại ngày xưa. Nơi chỉ còn những điều đã cũ. Nơi nụ cười không thể chạm lại và hạnh phúc không thể sát gần. Nơi mà (những) người nào đó đã rời đi và chúng ta cũng không có tư cách để thuộc về thêm lần nữa. Mọi thứ, đã hóa cũ xưa.
 
Có khi nào bạn thấy thành phố quá chật hẹp với kí ức của mình nhưng lại quá rộng lớn để gặp lại những hình dung cùng sở hữu những mảng hoài niệm to đùng với bạn chưa? Hết người lạ, rồi người quen, tất cả cứ dần rời đi như những người ngang qua nhau giữa phố. Đôi lúc còn dửng dưng đến độ, ta không được chào.
 
Bạn bè, bẵng một dạo không liên lạc đã thành bạn cũ. Tình, xoay lưng một cái đã thành người xưa. Chuyện, ngoảnh đi ngoảnh lại; người, lâu lâu mới nhớ - tất cả rồi sẽ thành ngày hôm qua. Để rồi, người đây – ta đó, có muốn cũng chẳng thể vít lại thời gian để sống lại những năm tháng ấy một lần.
 
Có một ngày, những thứ đã từng, những người đã gặp, những tình đã yêu… mọi thứ xoay ngang rồi thi nhau va đập vào thành trí nhớ. Lý trí bỗng dưng nguội lạnh và trái tim ngã ngửa giật mình. “Thì ra, chúng ta đã từng quen…”
 
Rồi cũng chỉ thế thôi, tình cờ ngược đường ngang qua nhau, những xáo trộn lại trở về, phẳng lặng, và bình yên như vốn dĩ. Người vẫn là người, và ta vẫn là ta. Chẳng ai còn là của nhau được nữa.
 
Người ta dễ buồn vì những điều đã cũ, cũng bởi họ tiếc chính mình của những ngày xưa. Cuộc đời vốn có những cái giật mình chỉ để ta lớn lên. Và cũng để nhận ra ta đã từng là một kẻ nhẫn tâm nhưng đầy cô độc.
 
Nhớ thế, buồn thế, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi…
 
Bởi vì cũ rồi, nên chỉ đành khép lại, có cố cũng chẳng thể làm gì hơn. Mưa rơi xuống đất chẳng thể quay lại trời, nói yêu rồi cũng không thể đành lòng mà rút lại. Người đi rồi, cứ mặc người đi…
Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 




Có Thể Bạn Thích

LÀ CON GÁI, ĐỪNG YÊU THƯƠNG DẠI KHỜ ĐẾN THẾ!
"chồng Tôi Là... Phụ Nữ"
7 lỗi thường mắc khi viết bài website
Bí Quyết Giữ Gìn Hạnh Phúc Gia Đình
Ngoài kia chẳng còn sói đâu
Larry Page, Sergey Brin và 3 nguyên tắc của những doanh nhân đích thực
Thay đổi lịch sử
9 ĐIỀU ĐƠN GIẢN ĐEM ĐẾN CUỘC SỐNG TUYỆT VỜI CHO BẠN
Hình Ảnh Buồn Cho Những Câu Nói Hay Về Tình Yêu Tan Vỡ
Đừng vì Tớ mà quên đi tìm cô gái thật sự của Cậu
Cách tự làm điều hòa tại nhà đơn giản, không tốn kém
Tôi Và Em, Hai Đứa Chung Phòng
Này em, có phải em...
GÀ CON HỎI: SAO NGÀY NÀO MẸ CŨNG PHẢI ĐẺ TRỨNG, GÀ MẸ TRẢ LỜI THẬT LÀ HAY...
Những câu nói hay nhất về tình yêu buồn thê lương nỗi nhớ tha thiết khi chia tay ý nghĩa đi vào lòng người
Những stt hay để đời trong phim và tiểu thuyết hay nhất mọi thời đại
Đánh mất nụ cười
Nghệ thuật sáng tạo tranh tuyệt đỉnh từ chữ cái
Thơ chuối tuyển chọn
Bước tới phòng thi bóng xế tà

Trang Mọi Người Quan Tâm


Chat Chat với chúng tôi