Ở rể mà vẫn chửi vợ suốt ngày

Posted: Thứ Năm, Ngày 11-05-2017, : 1277.

Khi mọi thứ đã an bài, chị mới cảm thấy, những gì mình tự ý quyết định trước đây là sai lầm.

Có lẽ đó là cái giá phải trả cho chị khi chị không nghe lời bố mẹ, cứ cố sống cố chết yêu anh, người đàn ông mà chị cho là định mệnh của đời mình.

Ngày đó, chị gặp anh trong một cuộc hội thảo làm ăn. Hai người mới quen mà tay bắt mặt mừng. Ban đầu, anh gọi chi là chị, vì chị hơn anh những hai tuổi. Chị cũng không ngần ngại xưng chị. Nhìn anh có vì gì đó rất thư sinh, bắt mắt, và có duyên. Chỉ là chị thấy rất mến anh nên muốn bắt chuyện chứ chị chưa có ý định gì, cũng không phải là tiếng sét ái tình, vì ngày đó chị nào nghĩ, mình sẽ yêu một người đàn ông kém tuổi. Với người như thế, chị luôn coi là đàn em của mình.

Nhưng rồi, chị và anh có vẻ có duyên hơn. Hai người gặp nhau nhiều hơn, nói chuyện nhiều hơn. Bản thân chị cũng cảm thấy anh rất dễ mến, dễ gần. Từ những cuộc hẹn hò bình thường đến những chuyến đi du lịch của hội độc thân, hai người đã cảm nhận được tình cảm của mình. Dường như, chị thích anh nhiều hơn nên chị đã chủ động nói với anh về tình cảm của mình. Phụ nữ ‘bật đèn xanh’ cho đàn ông là điều nên làm khi có tình cảm để đối phương biết đường đón nhận. Và thật không ngờ, anh cũng đã cảm mến chị.

Sau đó một thời gian, anh tỏ tình yêu chị. Chị đã bằng lòng không do dự vì đó là mơ ước bấy lâu nay.

Tình yêu chị dành cho anh mặn nồng. Hơn nhau hai tuổi nhưng chị không hề ngại vấn đề đó, dù là anh có vẻ thư sinh, đi bên cạnh nhìn anh trẻ hơn chị. Chị nào bận lòng, vì chỉ cần anh lo lắng, quan tâm chị là chị vui. Từ ngày yêu anh, chị thay đổi ngoại hình một cách chóng mặt. Chị ăn mặc trẻ trung, năng động. Nhìn chị xinh ra, ai cũng hết lời khen ngợi. Có tình yêu là như vậy, ai cũng sẽ phấn khởi hơn, vui vẻ hơn, thoải mái hơn.

Thế rồi, chị đưa anh về ra mắt. Ngày về nhà chị, anh lúng túng vì anh vốn là chàng trai tỉnh lẻ, còn chị là cô tiểu thư có nhà cửa đàng hoàng ở Hà Nội. Nếu so về gia cảnh, anh thua chị nhiều nên với anh, chị là một điều may mắn. Hai người yêu nhau đã xác định tiến tới hôn nhân nên mới có chuyện về ra mắt gia đình. Tuy vậy, bố mẹ chị rất không hài lòng về anh, họ không ưng ý vì anh là trai tỉnh lẻ, là người chưa có gì trong tay lại là người kém chị hai tuổi. Cái quan trọng là chị hơn tuổi anh, gia đình chị lại có một mình nên bố mẹ sợ, sau này lấy anh chị sẽ khổ. Vợ già hơn chồng khó mà giữ chồng, trong khi anh lại trẻ và thư sinh như thế.

Nhưng, dù bố mẹ có ngăn cấm chị cũng quyết lấy anh. Thế rồi, đám cưới được tổ chức. Dù là bố mẹ không hài lòng nhưng cũng đành vì cô con gái kiên quyết thế, làm sao để con đau lòng được. Nhà thì lại có con một, làm trái ý con rồi sau này con sống không hạnh phúc, bố mẹ lại phiền lòng.

Sau ngày cưới, chú rể dọn luôn về nhà cô dâu sống. Thế là, lấy được gái Hà Nội, chàng trai không phải thuê nhà. Chị cũng vui vì được sống với bố mẹ lại được ở bên cạnh chồng như thế, không phải làm dâu. Chị cảm thấy hạnh phúc vì điều này.

Sống với nhau mới được 6 tháng, mọi chuyện bắt đầu thay đổi. Xích  mích giữa mẹ vợ và con rể thường xuyên xảy ra. Anh khó tính, mẹ chị lại không ưa anh, thế nên mọi chuyện trong nhà cứ rối tung. Có những hôm anh đi về nhà, không nhìn mặt bố mẹ, lên thẳng phòng luôn và cũng không xuống ăn cơm. Còn mẹ chị, có lần chẳng buồn hỏi anh câu nào. Nói chung là, mối quan hệ mẹ vợ con rể không được tốt.

Rồi anh quay sang khó chịu với chị. Có lẽ, cuộc sống ở rể khiến anh cảm thấy mình hèn kém, thấp cổ bé họng. Anh quát tháo chị suốt ngày. Ban đầu là vợ chồng ‘đóng cửa bảo nhau’, sau anh không nề hà gì, cố tình nói cho mẹ chị nghe thấy. Có khi anh còn bảo chị mất dậy, thế khác nào anh chửi bố mẹ chị.

Anh say sưa tối ngày, về nhà là gọi cửa ầm ầm, không cần chào ai. Anh cứ thế lên phòng ngủ rồi chửi vợ, mặc cho bố mẹ vợ ở dưới. Anh luôn miệng nói “cô đừng có khinh tôi, tôi không sợ nhà cô đâu”. Chị hiểu tâm lý của anh nên cố gắng nhịn, cố gắng nói bố mẹ thông cảm cho cảm giác ở rể của anh. Bây giờ thì anh bê tha như thế, đi làm cũng không kiếm được tiền là bao chỉ nhậu nhẹt với đối tác suốt ngày.

Nói chung, cuộc sống vợ chồng rạn nứt. Cứ vợ nói gì không ưng là anh chửi, không nể bố mẹ. Có hôm đang trong bữa cơm, anh bực mình đứng dậy ném cái bát ra ngoài vỡ tang vì giận chị, không nói câu nào, đi lên nhà, không coi bố mẹ chị ra gì. Mẹ chị ngồi khóc vì thương con và vô phúc ‘chứa chấp’ cậu con rể vô liêm sỉ.

Nhìn mẹ, chị thấy ân hận quá. Người chồng chị cố sống cố chết lấy bây giờ lại thành ra thế này. Đúng là, chị đã quá sai lầm rồi. Làm sao để thay đổi được mọi chuyện nữa. Chị là con một, chẳng lẽ lại ly hôn?

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 




Có Thể Bạn Thích

Vì sao tay em mềm
Căn nhà trọ ma ám
Bình Yên Nhất Là Không Yêu Đơn Phương
Valentine trắng là ngày gì? Nguồn gốc ngày valentine trắng
Như nhau cả
Sự thật khắc nghiệt về học kỹ năng: Muốn trở thành chuyên gia, bạn phải chấp nhận đau đớn
Quê hương là chùm khế ngọt
Kén rể lười..
Con biết Password
Vẫn mãi yêu anh
Muốn trở thành người giàu có, nhớ duy trì 15 thói quen thường ngày dưới đây!
Ông Chồng Mừng Hụt Vì Tưởng Vợ Mang Bầu
15 sự thật thú vị có thể bạn chưa biết về Amazon
Độ Tuổi Trưởng Thành Của Một Người Đàn Ông
Sính lễ
Vôva: Rễ hoa hồng
Nửa đêm chọi gà
Kẻ cắp giấc mơ
Đừng tạo niềm hy vọng cho ai đó, nếu ta không có những thứ đó
Thật khó để mở lòng yêu ai đó...

Trang Mọi Người Quan Tâm