Xưa kia trên cõi Thiên Đường
Có bà chúa, Ngọc Nương dịu hiền
Trông coi cả đám nữ tiên
Dạy răn thiên đạo, khỏi phiền vì yêu.
Hay đâu có một buổi chiều
Có nàng tiên nữ ra điều ủ ê
Nàng rằng: Không có tên hề
Ngày dài, đâu thể dễ bề qua nhanh
Nương nương mới phán lời rằng
Để ta hoá phép một thằng ra chơi
Truyền sai bắt một con dơi
Nhổ lông, vặt cánh, đem phơi bảy ngày
Ngổ ngang bứng sẵn một cây
Rượu bia cứ thế cả khay đổ vào
Cà phê, cà pháo, tầm phào
Tai trâu, tai nghé, đem xào bỏ vô
Lại thêm một bộ óc bò
Chín mười lưỡi rắn, hai giò chân heo
Thêm ba bốn ký đỉa đeo
Nửa cân nham nhở, vài keo tục tằn
Nương Nương ưng ý bảo rằng
Từ đây đã có một thằng Adam!
Đạp văng xuống cõi trần gian
Cõi trần từ đó muôn ngàn thảm thương.
Chia sẽ bởi: TRAN VAN TRUNG