Một trận chơi banh chỉ hai người!
Một nam, một nữ tuổi đôi mươi
Nam kia xông xáo, xung vào trận
Đột kích, tấn công, chẳng nghĩ ngơi
Tiếc rằng, nữ phòng thủ thật tài
Hàng rào dày đặc phá hỏng ngay
Thân hình uốn dẻo, nàng tránh né
Nhưng chàng đâu phải kẻ vô tài!
Luồn qua, lách lại “sút” mạnh vào
“Quả” banh tung lưới, “chả có sao”
Kể như chấp trước chàng một quả
Có hay, thêm trái nữa đi nào?
Thắng liền hai quả: “Chẳng ngán đâu”
Hé tí môi cười nàng gật đầu
Cố gắng ăn thêm thì mới giỏi
Anh có rêm mình, em bóp dầu…