Một buổi sáng sớm nọ, tôi hái một bó hồng thật đẹp, thơm ngát cho chính mình. Trong khi đang nghĩ đến những cảm giác êm dịu mà bó hồng đem lại cho mình, một giọng nói nhẹ nhàng trầm tĩnh trong lòng tôi chợt vang lên: "Hãy tặng bó hoa cho một người bạn."
Tôi đi vào nhà, rồi cắm hoa vào lọ. Sau đó tôi viết dòng chữ: "Dành cho người bạn của tôi" lên một mảnh giấy nhỏ xíu. Tôi sang bên đường, đến nhà người hàng xóm và cũng là một người bạn thân của tôi và đặt bó hoa trước cửa.
Lát sau, bạn tôi gọi điện cảm ơn. Cô nói rằng bó hoa ấy thật sự đã đem lại niềm hạnh phúc lớn lao. Tối hôm qua, cô và con mình có tranh cãi với nhau. Trong khi nóng giận, con cuả cô, như thỉnh thoảng các cô cậu đang ở tuổi vị thành niên vẫn làm, thô lỗ nói với cô rằng: "Mẹ chẳng có ai là bạn cả."
Thật đáng ngạc nhiên, khi rời nhà đi làm vào buổi sáng hôm sau, cô đã nhìn thấy, không chỉ một bó hoa tuyệt đẹp, mà cả mảnh giấy ghi dòng chữ đơn giản: "Dành cho người bạn của tôi."