Cứ đau đi để biết vị cuộc đời, có bình yên nào không xót xa

Posted: Thứ Năm, Ngày 11-05-2017, : 916.

 Ta cũng vẫn đi và cũng dặn lòng cẩn thận kẻo ngã... Giữa đám đông, ta đứng đó và thấy mình như một đám mây cứ lững lờ trôi trong một bầu trời xa lạ những gương mặt thân quen, những giọng người thoảng như cơn gió... Muốn hét thật to, muốn nằm xuống như một cọng cỏ mềm sau cơn bão giông đang cần bày tỏ mà... Có được đâu?

Suy cho cùng thì trót mang trong mình sự nghiệt ngã của một trái tim đầy đa cảm và một kí ức từng chất chứa đầy những giọt nước mắt trong trẻo của tuổi thơ... Nhưng để nhận thức rõ được một điều rằng: Mình đã sống những ngày thật trọn vẹn!

Bước vào đám đông và biết mình thất lạc nhưng lại không muốn ai chìa bàn tay ra để cầm để níu giữ những tổn thương vẫn từng ngày giấu kín để nhận ra sau những đêm rất dài vẫn là ngày mờ mịt để cúi xuống rũ vai cô đơn như một định mệnh để cười chua xót trước khi ngẩng nhìn lên...!

Cuộc sống trôi qua, có những người bước vào đời ta và lẳng lặng ra đi, cũng có người đến và để lại dấu chân trong miền kỷ niệm, để những khi nhớ về người, ta lại trải lòng cùng những nỗi nhớ chơi vơi...

Ta vẫn luôn nghĩ rằng cuộc sống của một đời người luôn có đủ vị và mỗi chúng ta đều có một công thức riêng để tự pha chế nó làm sao để để cái vị đó không quá liều. Sau quá nhiều những yêu thương, ngọt ngào và đắng đót, tôi bây giờ cũng đã biết dung hòa cảm xúc để cân bằng cuộc sống của mình.

Không nhìn cuộc đời bằng ánh mắt lung linh và trái tim rạo rực cũng ngộ lẽ ra tôi nên như thế, bởi tôi đang trải qua cái tuổi người ta gọi là đẹp nhất đời người 18...! Tôi cũng không còn hờn trách ông trời quá đỗi bất công vì đã không trao cho tôi cái hạnh phúc mà tôi mong muốn...

Và rồi, tôi học được cả cách chế ngự nỗi thất vọng bằng một nụ cười. Tôi hay tin vẩn vơ, cái cần tin thì chẳng bao giờ tin, cái đừng tin thì lại cứ thế bấu víu vào tin. Tôi dại dột là thế, nhưng ơn trời, vẫn còn biết đúng sai...

Có lẽ những đổi thay trong cuộc sống đã khiến tôi phải dịch chuyển, ngay cả những suy nghĩ của mình. Không, thật ra tôi không muốn dịch chuyển, tôi chỉ muốn uyển chuyển xê dịch nó sang một nơi nào đó để cuộc sống của mình vẫn tốt đẹp hơn mà thôi dù tôi không biết chắc liệu mình có kiểm soát được sự yếu đuối sẵn có trong trái tim mình không nữa...

... Cứ đau đi em, để biết hết vị cuộc đời...!

... Có bình yên nào không xót xa!...

(ST)

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 



NỘI DUNG CÙNG CHUYÊN MỤC: "Cuộc Sống"


Có Thể Bạn Thích

Vova và một giấc mơ
Quầy bar kén trứng độc đáo trên sân thượng ở New York
Khoe
VẬN MỆNH TRONG TAY MÌNH
Em Phải Sống Thật Tốt, Ngay Cả Khi Không Có Anh Bên Cạnh!
Chuyện của Vova trên xe bus
Bảo dưỡng ô tô vào thời gian nào là hợp lý?
Điểm danh 10 món đồ sang chảnh và đắt đỏ trên thế giới
Có khai không!
Sức Mạnh Của Nụ Cười
Di truyền và hoàn cảnh
7 lỗi thường mắc khi viết bài website
Ăn vụng..
Tệ..
Đừng sợ khi những người ngại thay đổi nói rằng “bạn đã thay đổi”
Viết cho tình bạn
Những câu nói ý nghĩa về tình yêu hay nhất trên facebook
Cả làng nói bậy
Chuyện đôi mắt
Không cần phải nắm tay nữa

Trang Mọi Người Quan Tâm