Có câu: “nhất vợ, nhì trời”
Ngẫm ra từng chữ, từng lời chẳng sai.
Trong nhà em thật là oai
Một lời em phán bằng hai lệnh trời
Em giận, năn nỉ hết hơi
Phân bua cho lắm, rốt rồi… anh thua.
Ông trời mưa nắng hai mùa
Còn em mưa-nắng-nắng-mưa… bất thường.
Em “chăm” quản lý tiền lương
Hóa đơn: điện, nước… em “nhường” cho anh
Thương em vất vả điều hành
Thủ thành, thủ quỹ, lại giành… thủ kho.
Biết điều anh phải ráng lo
Bằng không em chẳng chịu cho chung mùng
Lệnh em nếu hổng phục tùng
Thế nào cũng có “bão bùng” nổi lên.
Chuyện nhà toàn việc không tên
Thương em, anh nghĩ chẳng nên nề hà
Vợ ơi, vợ hỡi, vợ à!
Quyền uy như thế, đúng là… nhất em.