CHẲNG AI TRỐN MÃI ĐƯỢC NỖI BUỒN

Posted: Thứ Sáu, Ngày 12-05-2017, : 880.

 CHẲNG AI TRỐN MÃI ĐƯỢC NỖI BUỒN

Đôi lần chúng ta cảm thấy mình chán nản và tuyệt vọng trong những nỗi buồn, họ thường chọn chạy trốn hoặc vô cảm. Nhưng rồi càng chạy trốn càng ám ảnh mà thôi. Thay vì gồng mình trốn chạy thì hãy nhìn những nỗi buồn trong mình, đối diện với những gì mình đã chịu đựng.

Thụy thấy mình nặng trĩu trong âm thanh cùng những bộn bề chốn này. Thành phố huyên náo nhộn nhịp trên những ngả đường bất tận dòng sáng xe cộ ngược xuôi, nàng thêm chán ghét cả những ánh đèn neon trang hoàng rực sáng lấp lánh sắc màu ở những quán hàng hai bên đường hay trên cả những cao ốc rải rác phía xa xa. Nàng phóng xe nhanh như để thoát khỏi dòng sáng ồn ào đó, ánh mắt nàng bơ phờ mệt mỏi nhìn vào khoảng không nhộn nhịp phố phường ồn ào. Chỉ một phút ngắn ngủi thôi, nàng muốn hét lên để vơi đi những điều nàng chịu đựng, niềm đau và nỗi buồn vây kín nàng mỗi ngày.

Chỉ biết vào một ngày gió Bấc thổi qua ánh đèn thành phố từng hơi lạnh căm. Thụy ngập ngừng trong lòng cố kìm nén mình không khóc. Giữa họ lúc ấy như chẳng còn gì để nói với nhau mà chỉ còn khoảng không lạnh giá. Sau những lần anh xa cách cô trong lạnh lùng, nỗi cô đơn mang tên tình yêu kia đã quá lâu được chấm dứt. Thụy biết anh đã có người con gái khác, nàng âm thầm chịu đựng tiếp tục giữ gìn và hi vọng anh sẽ thay đổi, nàng im lặng như không biết. Nhưng giờ lời chia tay của anh đã nên câu.

- Anh xin lỗi! Chúng mình không hợp nhau!

Thụy yêu người con trai ấy. Nhưng giờ anh chẳng cần tình yêu của nàng nữa. Người con trai ấy lạnh lùng hững hờ rời đi. Để mình nàng ngồi lại nghẹn ngào kìm nén nỗi đau trong phố đêm giá lạnh.

Ngày cứ thế trôi đi, Thụy cũng dần qua những ngày buồn, đã thôi ngập ngừng hàng giờ trước điện thoại để đợi tin nhắn từ anh. Thụy chỉ biết lao đầu vào công việc, những lần rảnh rỗi nàng lại xem những bộ phim tình cảm, đọc những bộ ngôn tình dày cộp, đọc như để trốn chạy những nỗi buồn về anh. Cho đến hôm nay chẳng hiểu sao nàng lại thấy nặng trĩu, nỗi đau như ùa về khi tin nhắn từ anh bất chợt gửi cho nàng kể từ khi bỏ lại nàng trong cô độc.

- Mình quay lại như trước được không?

- Gặp anh được không?

Sau khi thả mình trong làn nước nóng, Thụy buông mình mệt mỏi xuống giường, cảm thấy giờ là một đống rối bời cùng cơn đau nào đó âm ỉ trong lòng. Thành phố sao nàng thấy mình ngột ngạt tù túng quá, nàng cầm cuốn ngôn tình đang đọc dở mà tâm trí quay cuồng khiến nàng không thể tập trung. Tiếng huyên náo phố phường gõ đều đặn vào ô cửa như điệp khúc ngày dài dai dẳng vào tai nàng. Một ý nghĩ chợt thoáng qua, Thụy thở vào không khí một làn hơi thật mạnh, lấy trong cặp chiếc laptop rồi lên mạng kiếm tìm.

Rồi một ngày sau khi đơn xin nghỉ phép được chấp thuận, Thụy sắp xếp những vật dụng các nhân vào túi xách. Nàng bỏ lại đôi cao gót ở góc nhà, lòng thấy thoải mái khi thoát khỏi những trang phục cứng ngắc mà nàng mang hằng ngày. Đôi giày thể thao cùng bộ quần áo du lịch thoải mái, nhịp tim nàng khẽ rung nhịp hồi hộp trên chiếc xe chuyển bánh. Nàng bỏ lại thành phố những nỗi buồn quanh quẩn và nhìn cảnh vật trôi đi bên ngoài cửa sổ. Trong một khoảnh khắc nữa thôi, Sapa, nơi những bước chân khao khát yên bình tìm đến sẽ chào đón nàng.

Thụy sẽ nhớ mãi cảm giác khi quên đi những mỏi mệt sau hơn nửa ngày trên chuyến xe dài dẵng, đôi chân lạ lẫm đi trên con đường lạ đôi mắt ngơ ngác tò mò nhìn khoảng mây mờ ảo trên con hè đường gạch đỏ. Chiếc áo lông dày đeo chiếc balo đi trong bầu không khí buốt lạnh. Nàng thích thú đưa tay nghịch những làn mây bay chậm chạm. Khuôn mặt ủ rũ và mệt mỏi biến mất, chỉ còn giây phút hồi hộp hứng khởi nhìn cuộc sống trôi qua trên miền lạ, những chiếc gùi gánh thuốc và hàng thổ cẩm đi trong làn sương vào khu chợ đang tấp nập không khí vào cuối chiều. Những dãy núi cuộn trong màn sương đang mỗi lúc dày đặc bay qua ánh sáng bếp than hồng đượm tình cờ bên đường.

Thụy đến khách sạn đã đặt sẵn, buông mình xuống nệm thở nhẹ nhàng. Không có những âm thanh ồn ã dội ào xung quanh hay những ánh đèn trang trí sắc màu rực rỡ. Nàng quay sang nhìn qua ô cửa khách sạn, thấy bóng núi duyên dáng trong đêm xa xa cùng ánh đèn phố huyện hất lên màn sương từ phía dưới. Sau cả chặng đường dài dẵng mỏi mệt, nàng cuộn mình trong chiếc chăn bông ấm áp ngủ thiếp đi, hơi thở nhẹ trong bình yên.

Sapa và những làn mây cao gần với cuộc sống con người nhất, bình minh vẫn lười biếng trong làn sương khói phía bên kia những dãy núi. Trên những ngả đèn phố huyện tảng sáng, tiếng sáo tiếng khèn đâu đó vọng lại xa vắng, Thụy thấy lòng bình yên thư thái. Nàng chẳng thiết gần những thiết bị điện tử mà suốt ngày dạo chơi trên khoảng sương sớm trên con đường gạch đỏ, tay đeo chiếc vòng lưu niệm thổ cẩm sắc màu, ăn những món ăn đặc sản bên bếp than hồng. Những buổi hoàng hôn nằm yên bình đọc cuốn tiểu thuyết mang theo, thoáng thấy phảng phất nỗi buồn ngày cũ.

Thụy đến bên cửa sổ nhìn những dãy núi xa xa, có thể bên kia làn mây mờ ảo, nơi cao nhất phía bên phía Tây sườn núi nơi mặt trời đang nghỉ yên sẽ có những trải nghiệm nàng chưa từng biết.

(ST)

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 




Có Thể Bạn Thích

Dành 5 Năm Thanh Xuân Vụng Yêu Bất Chấp Lời Đàm Tiếu Để Rồi Nhận Được Cái Kết Đắng Chát
Quê hương là chùm khế ngọt
Em xin lỗi vì đã...lợi dụng anh
13 điều người đàn ông trưởng thành thường không làm
Hãy xem như một giấc mơ
[VIDEO] Hãy tìm kiếm sự cân bằng thay vì quá phụ thuộc vào công nghệ
Văn khấn cúng Thần Tài mùng 10 hàng tháng
Nắng gió miền Trung, em yêu anh!
Tốt này thì mới tốt kia
Xà phòng
Những nhân tố không ngờ có thể khiến bạn trượt phỏng vấn xin việc (phần 1)
Học được gì qua 4 quy tắc tâm linh của người Ấn Độ?
Cuốn sổ nợ của mẹ kế
Những quy định hành lý khi đi máy bay của các hãng
Thối quá! Thối quá!
3 điều ước… ^^!
"cảm Ơn Em, Tập Hai Của Anh!"
Có Những Điều Của Cuộc Sống.
Lộp cộp
Cười hở răng

Trang Mọi Người Quan Tâm