Đó là câu trả lời của ch. khi đi phỏng vấn việc làm. Người ta hỏi có khi nào chán nghề không thì ch. trả lời là: "thiệt ra theo em thấy thì nghề nào cũng chán! nên quan trọng là mình tự tạo thú cho nó vui thôi, công việc thú vị gấp mấy mà làm riết thì cũng thấy nhàm".
Sau đó ch. được gọi đi làm.
***
ch. nói thiệt! nghĩ sao nói vậy chứ không hề tỏ ra cá tính hay gây ấn tượng gì đâu. Đây cũng không phải là mẹo, bí kíp gì hay ho cả. Vì nếu bạn nói bằng cái giọng mất dạy thì khả năng bị đạp ra khỏi phòng là rất cao.
Tại sao ch. nói như vậy?
Vì mấy lần giao lưu với bạn bè thì cảm thấy họ nhìn vào thế giới của những người làm designer bằng ánh mắt rất ngưỡng mộ. Thậm chí ch. từng thấy có gái kia đi add hết toàn bộ graphic designer nổi tiếng trên Facebook (dĩ nhiên không có ch.) vì... quá thần tượng. Cô nghĩ những con người kia phải cá tính quằn quại, cuộc đời thú vị, công việc sáng tạo, nghệ sĩ dữ thần lắm! Cô không sai nhưng mà...công việc nào nó cũng vậy. Đúng là tính chất công việc có vẻ sôi động, thoải mái, điên khùng hơn những ngành nghề khác nhưng bản chất thì cũng vậy. Cũng chừng đó vấn đề, cũng sẽ có lúc gặp đồng nghiệp khó ưa và khách hàng khó chịu, sếp thì chắc chắn là thấy ghét rồi. Công việc sáng tạo gấp mấy thì có lúc bạn cũng phải làm đi làm lại những thứ mà tự bạn thấy nó chán phèo, chả có sáng tạo mẹ gì, cũng y như một người kế toán ngồi gõ đi gõ lại hàng ngàn con số trên màn hình thôi. Nghề design lại càng khổ ải hơn nữa, có cái bạn thích thì khách hoặc sếp không ưng thế là bạn phải dẹp cái tôi qua một bên chiều theo ý khách hàng. Cơ bản thì đâu có ưng!
ch. đọc đâu đó nói người ta hãy chọn công việc mà mình yêu thích để mỗi ngày là một cuộc dạo chơi chứ không phải làm việc. Tào lao bỏ mẹ! nếu bạn yêu thích cái gì thì tuyệt đối đừng kiếm sống bằng nghề đó. Ví dụ bạn thích làm tình thì chẳng lẽ bạn đi làm gái? Lúc bạn đi mại dâm thì rất khó để bạn gặp được vị khách lý tưởng đẹp trai, khoai to, thơm tho lại dịu dàng. Phần đa bạn sẽ gặp khách bụng phệ, hôi nách, chưa kể một số bộ phận còn biết phát mùi. Kinh lắm! Nói chuyện có văn hoá hơn một chút thì giả dụ như bạn thích đọc sách, giao cho bạn công việc một ngày đọc 5 cuốn sách rồi viết report. Vui được mấy hôm hè?
Nghề nào cũng có cái chán của nó hết! Nên đừng dòm ngó lung tung thấy sao công việc của người ta đã quá mà cái mình làm nó chán ngắt. Nếu có đủ dũng khí thì đứng lên xin nghỉ việc, còn không thì ngồi lại làm nghiêm túc và ráng tìm lý do để yêu nó. Đừng than vãn! Vì theo ch. cảm nhận thì khi người ta buông lời phàn nàn thì cơ thể nó tiết ra cái chất gì đó tên khoa học là gì không biết luôn, nhưng đại loại nó làm mình ù lì, chán càng thêm chán, chẳng giải quyết được gì.
ch. yêu công việc của mình và luôn cảm thấy biết ơn vì cuộc đời xô mình vào làm cái nghề này. Vì hàng ngày hàng tháng vẫn đang kiếm tiền từ nó nên rất biết ơn và không dám phán nàn điều gì. Dĩ nhiên không phải lúc nào nó cũng bằng phẳng nhưng khi mình ráng tìm cái cớ để yêu nó thì tự nhiên sẽ thấy rất nhiều thứ sâu xa hơn đáng để học. Mà cứ tìm hiểu thì lại yêu thêm, nên ch. ít khi than phiền và công việc, một khi đã than thì chắc chắn sẽ nghỉ việc.
Nói vậy để mấy bây đừng có so sánh việc sướng việc khổ nữa nha. Công việc nào nó cũng chán như nhau thôi hà!
eluohc