Vì anh không phải là người thay thế
Mai thẫn thờ bước đi trong màn đêm. Phía trước cô là một màu đen, bế tắc như chính cuộc đời cô lúc này. Cô cười lớn lên giữa đêm khuya thanh vắng như một người điên. Cô ước gì mình có thể điên vì như thế cô sẽ không bị nỗi đau hiện tại dày vò, sẽ không phải đối diện với biết bao nghiệt ngã còn chờ cô phía trước. Cô càng tỉnh thì càng thấy mình đau đớn. Hình ảnh ban chiều không có cách nào tống ra khỏi đầu cô. Mà chỉ nghĩ đến nó thôi, cô đã muốn buông xuôi cuộc đời này…
Hắn đã ném một khoản tiền vào mặt Mai và nhìn cô bằng ánh mắt đầy khinh bỉ: “Cô ngây thơ hay quá ảo vọng khi nghĩ rằng mang cái thai này ra để uy hiếp tôi? Nếu phải lấy một người chỉ vì cô ta có bầu với tôi thì cô không phải là người đầu tiên đâu. Chẳng qua cũng là ăn bánh trả tiền mà thôi”. Những đồng tiền bay phất phơ trước mặt như một sự sỉ nhục dành cho cô. Đau đớn thay, nó lại từ người đàn ông mà cô yêu, yêu hết mình và chấp nhận biết bao thiệt thòi để được bên anh ta.
Cô yêu Hưng. Một tình yêu mà ngay từ đâu ai cũng e ngại và ngăn cản. Anh ta quá đẹp trai, nhà giàu… lẽ ra những điều đó sẽ là mơ ước với nhiều người nhưng cái bản tính trăng hoa và sở khanh của anh ta thì không ai dám đối diện. Ấy thế mà Mai yêu, bất chấp mọi thứ để yêu. Cô như con thiêu thân lao vào lửa dù biết rằng mình có thể bị tổn thương đi chăng nữa. Mai phũ phàng từ chối tình cảm của Quân – một người đàn ông hiền lành, yêu thương cô. Cuộc tình ấy cứ như một trò chơi trốn tìm, đuổi bắt. Mai mê mải chạy theo một thứ ảo vọng để rồi bỏ lại sau lưng một người yêu mình chân thành.
Hưng là gã đàn ông trăng hoa. Trước Mai đã từng có biết bao cô gái ngậm ngùi cay đắng vì bị anh ta phụ bạc. Nhưng Mai vẫn yêu. Mai tin rằng người ta sẽ dừng lại khi người ta gặp một tình yêu đích thực. Và cô tin, cô chính là tình yêu có thể làm thay đổi cuộc đời Hưng. Mai quá ngây thơ để hiểu rằng bản chất một con người khó lòng mà thay đổi.
Mai yêu Hưng và đáp ứng mọi nhu cầu của Hưng. Có thể mọi người nghĩ Mai làm vậy là vì tham vọng muốn trở thành vợ Hưng, thành bà chủ của một cơ ngơi giàu có. Nhưng trong lòng Mai hoàn toàn không nghĩ vậy. Nếu buộc phải dùng tiền để đánh đổi cho hạnh phúc, Mai là tuýp người không bao giờ làm thế. Điều duy nhất khiến Mai trở nên nhu nhược, phục tùng Hưng chính là vì tình yêu mù quáng mà cô dành cho Hưng.
Hưng yêu Mai nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Hưng chấm dứt quan hệ với những cô gái khác. Có biết bao cô gái vẫn ngày nhớ đêm mong và rồi khóc tức tưởi khi anh ta “bỏ hoa sau khi hút nhụy”. Ban đầu, Hưng còn giấu Mai nhưng dần dần Hưng gần như công khai. Mai đau đớn vô cùng nhưng không biết làm cách nào để Hưng sửa chữa những điều đó. Hưng muốn chia tay khi mà anh ta đã nhận về mình đủ thứ mà anh ta muốn nhưng Mai không chấp nhận
Thực ra, khi tình yêu đó đã đi tới tận cùng của giới hạn, Mai cũng biết Hưng không phải là người tốt. Nhưng cô gái ngây thơ và non nớt như Mai cảm thấy lo sợ trước cuộc đời nghiệt ngã này khi mà cô đã trót trao cho Hưng tất cả những gì trong trắng nhất. Như một kẻ đâm lao phải theo lao, Mai càng trở nên yếu hèn trước Hưng. Cô cô gắng làm mọi việc anh ta muốn chỉ để hi vọng rằng Hưng sẽ vì tình nghĩa mà cưới cô làm vợ.
Khi biết tin mình mang bầu, Mai đã rất vui. Đó không phải là niềm vui để trói chân hay ràng buộc Hưng mà là niềm vui khi tình yêu mà bao năm qua cô cố gắng giữ gìn cuối cùng cũng “kết trái đơm hoa”. Mai nghĩ rằng Hưng sẽ hạnh phúc nhiều lắm khi biết tin được làm cha. Vậy mà…
Hưng đã cười khẩy khi Mai thông báo có thai. Hưng ném về phía Mai một tập tiền cùng cái nhìn khinh bỉ. Anh ta còn nói như thể rằng cái thai ấy chắc gì đã là của anh ta… Từng lời Hưng nói như những nhát dao đâm thẳng vào tim Mai khiến cô gần như không thở nổi. Cô không thể nào tin được Hưng lại cạn tình, cạn nghĩa đến như vậy. Mặc cho xấp tiền mà Hưng vất ngổn ngang trước mắt. Nhung quay bước ra về, sẵn sàng đối diện với tất cả những thị phi của cuộc đời.
Mai không bỏ đứa con vì nó là một sinh linh vô tội. Nếu như Mai ngu ngốc để tạo ra bi kịch ngày hôm nay thì tại sao đứa con ấy lại phải gánh cho cô trách nhiệm này. Cô quyết định sẽ sinh con và một mình đối diện với tất cả mọi điều.
Giữa những ngày tháng Mai sống một mình trong đau khổ đó, Quân đã đến. Anh vẫn là chàng trai chân chất ngày nào yêu cô bằng cả tấm lòng. Anh muốn được làm chồng, làm cha của đứa trẻ, là người đàn ông san sẻ với cô những đàm tiếu trong đời để cô không đau khổ. Mai đã suy nghĩ rất nhiều nhưng rồi cô đã phải đưa ra một quyết định mà cô dám chắc rằng nó sẽ khiến cô thanh thản nhất:
“Em sẽ một mình đối diện với sự thật này. Em không muốn anh trở thành tấm bình phong để hứng đựng những sóng gió của đời em. Em sẽ sinh con, sẽ sống như vậy cho tới khi nào trái tim em thực sự rung động vì yêu anh. Nếu ngày đó anh còn cho em một vị trí trong trái tim, hi vọng anh sẽ đón nhận em. Nhưng không phải là lúc này, vì em không muốn anh trở thành người thay thế”