Viết cho những cô gái của tôi, đâu đó có người đang ngồi khóc. Dường như những lần tôi đến, đa phần đều khiến em không vui. Hầu như mỗi lần tôi đến, cô gái của tôi lại buồn nữa rồi. Tôi không muốn đến nhìn em rũ rượi, cũng không thể đi vì em cần tôi. Ừ thì tôi sẽ như thế thôi, lăn tròn mãi ướt đôi hàng mi cong nóng hổi. Hãy khóc hết tôi đi rồi em sẽ lại cười.
Cô của tôi hôm nay lọt thỏm giữa dòng đời. Ngước nhìn trời phẫn nộ " Chồng tôi đâu " khi chính ông là người se tơ kết tóc, nay nói đứt là đứt chẳng báo trước một lời, ông se cho anh ấy tơ hồng mới đã hỏi ý tôi chưa mà chỉ trong một đêm tôi mất người tôi yêu thương ngỡ cả đời, con tôi sớm hay muộn rồi tiếng cha cũng chỉ còn khép hờ trên đầu môi. Bất công quá không ông ơi khi tôi đã gần nửa cuộc đời, là máu tươi, là mồ hôi mặn chát, là lệ chan chứa rơi rụng cả người, để được gì cơ chứ. À được một cái ngoảnh mặt nhìn rồi làm ngơ nhìn con thơ vô tội. Là mẹ bất lực rồi. Ôm con yêu vào lòng mà xin lỗi,ngoan đi con tim mẹ cũng đau rã rời.
Cô gái của tôi đâu đó đang ngồi khóc, thẫn thờ là một uất ức đến mười. Mối tình dài dày công xây dựng được tính bằng chục năm, phong ba bão tố cách mấy vẫn không thể lung lay nổi ấy vậy mà chỉ vì một cơn gió mỏng manh lướt ngang vài tháng thôi. Thành trì ấy đã đổ rạp mất rồi. Thế trách ai, trách người rắc tâm phá hoại, trách ai tàn nhẫn nát lòng, hay trách mình khờ dại. Mà dại chỗ cơ chứ, à đúng rồi dại ở chỗ quá ngu ngơ dành hết trái tim và tuổi thanh xuân để yêu người, đến phút cuối chỉ còn biết ngậm ngùi cười nhạt. Phũ với nhau thế rồi, bỏ đi thôi.
Khóc đi em, đời trêu ngươi rồi sẽ có ngày em trêu lại đời. Mất đi một người đừng nghĩ bản thân mình không tốt, vì em quá tốt nên họ không xứng đáng ở lại mà thôi. Buông tay một người, không phải em làm gì nên tội, người vội đến chóng đi đó là qui luật của đời. Và tôi tin ông trời cũng có mắt. Cái mà em cần làm ngay lúc này là trấn tĩnh lại em ơi, hãy đứng lên và nhìn trực diện vào người, tình yêu ngàn năm có thể thôi đổi thì lòng người, không sớm cũng muộn cũng sẽ đổi thay thôi.
Lệ trôi đủ rồi, hãy để tôi đi đi em ơi, giữ làm chi những giọt nước mắt ướt mãi mi người, mãnh mẽ lên và ngước mắt nhìn đời, nước mắt hôm nay rơi chẳng qua là vì gió trời, nắng sẽ sớm hong không lại thôi