Anh Bảo Em Quên

Posted: Thứ Ba, Ngày 09-05-2017, : 1073.

Có một ngày anh và em không đi qua những con đường quen thuộc, không kể cho nhau nghe những vụn vặt thường nhật vui buồn, không còn thấy bóng mình in trong khóe mắt đang khẽ cười mỗi khi ngồi đối diện nhau… Đó là ngày anh bảo em quên…

Anh bảo em quên rằng những ngày qua chỉ là cách chúng ta tự cưỡng cầu với thứ hạnh phúc không thuộc về hai đứa. Em vốn dĩ còn quá bận lòng với những người không phải anh, dẫu chỉ là những nỗi nhớ thảng hoặc đủ khiến em yên lòng mỗi khi anh không hiện diện bên cạnh. Còn anh, tình yêu có lẽ quá chông chênh bởi “nhớ – quên” ngày cũ như tro tàn bay đầy trên phố giữa tháng Bảy mùa mưa, dẫu chỉ là khoảng khắc rồi cũng theo mưa rơi hẫng mình trở về đất, nhưng đủ làm lòng xốn xang…

Anh bào em quên đi những lời hứa dở dang chưa kịp thành hình vì chúng ta lỗi hẹn với chính mình. Cuộc đời là những lần gặp gỡ giữa ngã ba, và chúng ta có chờ nhau để rẽ cùng một hướng hay mỗi người sẽ đăng trình ở những ngã đường khác xa? Anh không thể trả lời, nên đành giữ lại những lời thương chưa kịp nói – bởi chỉ thêm bận lòng em những ngày về sau thôi.

Em cũng không thể trả lời, nên đành yêu anh bằng một thứ tình cảm ngập tràn hoài nghi – luôn dành sẵn những lời để nói lúc chia tay, luôn dành sẵn những vỗ về mỗi đêm “ngủ đi, nước mắt”, luôn dành sẵn những quãng đường lạc bước quay ngoắt chẳng nhận ra nhau…

 

 



NỘI DUNG CÙNG CHUYÊN MỤC: "Truyện Buồn"



Trang Mọi Người Quan Tâm