Một ngày nọ chiếc chậu nứt nói với người chủ:
_ " Tôi thật xấu hổ về mình. Tôi xin lỗi ông."
_ " Ngươi xấu hổ vì chuyện gì?".
_ " Chỉ vì lỗi của tôi mà ông không nhận được đầy đủ những gì xứng đáng với sức của ông."
_ " Không đâu, khi đi về ngươi hãy chú ý đến những luống hoa bên vệ dường".
Quả thật, dọc bên vệ đường là những luống hoa rực rỡ. Cái chậu nứt cảm thấy vui vẻ một lúc, nhưng rồi vế đến nhà nó vẫn còn nửa nước.
_ "Tôi xin lỗi ông".
_" Ngươi không chú ý rằng hoa chỉ mọc bên này dường, phía bên ngươi sao? Ta đã biết được vết nứt của ngươi và đã tận dụng nó. Ta gieo những hạt giống hoa bên vệ đường phía bên ngươi và trong những năm qua ngươi đã tưới cho chúng. Ta hái những cánh hoa đó để trang trí cho ngôi nhà này. Nếu không có ngươi, nhà ta sẽ không ấm cúng thế này".
Mỗi người là một cái chậu nứt hãy tận dụng vết nứt của mình.