Càng trưởng thành càng cô đơn

Posted: Thứ Năm, Ngày 11-05-2017, : 1040.

 Càng trưởng thành, càng cô đơn. Thế nên con người ta đôi khi muốn bé lại, mãi là đứa trẻ hồn nhiên, không bao giờ cảm thấy cô đơn, lo sợ cô đơn để rồi thờ ơ với cô đơn.

 

21 tuổi, thoát khỏi cái vỏ bọc của gia đình, đến một nơi không bị quản lý, không bị ngăn cản làm những điều mình muốn, kể cả các mối quan hệ. Muốn chơi với ai thì chơi, muốn yêu ai thì yêu, sẽ không bị nghe hai từ “không được”. Nhưng chợt nhận ra, càng trưởng thành càng cảm thấy cô đơn.

Trưởng thành, bắt đầu cuộc sống tự lập, rồi va vấp, rồi tự đứng lên. Thế là dần biết sợ hãi những cạm bẫy của cuộc đời. Sợ những mối quan hệ tưởng đẹp đẽ đấy, bền lâu đấy, nhưng chỉ cần một phút khó khăn, sẵn sàng đạp lên nhau mà sống tiếp. Vì vậy mới nghĩ, cô đơn vẫn tốt hơn.

Biết yêu, muốn yêu một người mà khiến trái tim rung động. Rồi một mối tình qua đi, mối tình thứ hai lại đến, cứ bước qua mà chưa biết đâu là điểm dừng. Trưởng thành hơn trong tình yêu, nhưng nhờ thế cũng nhận ra cô đơn vẫn tốt hơn là cố yêu một ai đó để rồi phải tổn thương.

 

Khi còn bé, đau thì khóc, vui thì cười, chẳng sợ bất cứ điều gì vì đã có gia đình ở bên. Nhưng trưởng thành rồi, không thể kể lể với gia đình những tổn thương, vì sợ người mình yêu thương buồn. Cũng không thể oà khóc thật lớn rồi chạy đến bên mẹ, như vậy mẹ sẽ đau lòng. Thế cho nên chọn cách im lặng rồi chịu đựng để mọi thứ trôi qua. Cô đơn dần trở thành người bạn thân thiết không rời.

Trưởng thành rồi, nhận ra thật sự rất cô đơn khi chỉ có một mình, nhưng lại luôn muốn ngồi một mình để suy

nghĩ, để không ai biết những lo lắng, buồn đau của mình.

Trưởng thành rồi, coi cô đơn như điều hiển nhiên mà đời người phải trải qua. Chưa trưởng thành, chỉ cần nhắm mắt rồi mở ra không thấy ai bên cạnh, sẽ lập tức đi kiếm tìm và có thể khóc than vì sợ cô đơn. Trưởng thành rồi, nhắm mắt lại, đếm hết 1, 2, 3, khi mở mắt ra thì vẫn thấy nhẹ lòng dù biết chẳng có ai bên mình, biết đang cô đơn lắm.

Thậm chí, khi ở bên cạnh một người mình yêu thương, vẫn có những nghĩ suy không thể nói ra được, vì đã trưởng thành. Nên vẫn cảm thấy cô đơn.

Càng trưởng thành, càng cô đơn. Thế nên con người ta đôi khi muốn bé lại, mãi là đứa trẻ hồn nhiên, không bao giờ cảm thấy cô đơn, lo sợ cô đơn để rồi thờ ơ với cô đơn.

Nếu cô đơn quá lâu, sẽ có một ngày không phân biệt được yêu thương và sự cô đơn. Hai thứ hòa lẫn, lồng ghép vào nhau. Rồi đến một lúc nào đó, chúng ta cho rằng càng trưởng thành càng cô đơn là điều hiển nhiên.

 

Ừ thì, vốn dĩ nó là điều hiển nhiên.

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 




Có Thể Bạn Thích

Là Con Gái Yêu Chậm Vài Năm Cũng Được Chứ Đừng Vội Vàng Mà Chọn Nhầm Người Đàn Ông Vô Tâm
Cần tất
Con tàu chở tình yêu
Má nói bình yên rồi vui vẻ về
Chỉ bằng phân nửa thôi
Em của ngày hôm qua
Muốn Hàn Gắn Với Tôi Nhưng Bạn Gái Chưa Dứt Được Người Khác
Cô nàng mạnh mẽ
MÌNH YÊU NHAU ĐỦ CHƯA?
Điểm danh 10 món đồ sang chảnh và đắt đỏ trên thế giới
Chán Nản Vì Bạn Trai Lúc Nào Cũng Nghiêm Túc Như Phim Hàn Quốc
Tuyệt Chiêu Tán Gái Của Phó Nháy
Tận dụng thìa nhựa làm hoa hồng tuyệt đẹp cho ngày Phụ nữ Việt Nam 20 - 10
BƯỚC CHẬM LẠI
Vova và trò chơi người lớn
3 phút tập luyện mỗi ngày để giữ tư thế thẳng người và bảo vệ cột sống
Vợ Đẹp Là Vợ Người Ta
CEO Jack Ma: Thời gian nghèo khó mới là tuyệt vời
Ông nọ bà kia..
Khi con gái 30

Trang Mọi Người Quan Tâm


Chat Chat với chúng tôi