Huân uể oải bước xuống giường, khuôn mặt mệt mỏi, giơ tay với chiếc áo sơ mi treo trên mắc áo khoác vào người, chẳng vội cài khuy, hắn thả lỏng người trên chiếc ghế sa-lông chậm rãi rít từng hơi thuốc dài, đăm chiêu đến khó hiểu...
- Hình như hôm nay anh mệt à? Em thấy anh không...cuồng nhiệt như mọi khi!
***
Như không nghe thấy tiếng người yêu hỏi, Huân vẫn miên man nhìn theo làn khói thuốc bay lên rồi tan biến vào khoảng không. Vy nhổm người dậy tựa vào thành giường, lấy chăn kéo cao lên che tấm ngực trần rồi nói to hơn:
- Anh...! Anh mệt à? Hay có chuyện gì sao!
Bấy giờ Huân mới giật mình quay lại nhìn về phía người yêu, hắn lơ đễnh trả lời:
- Ừ! Hôm nay anh thấy mệt, công việc ở cơ quan nhiều quá nên anh bị căng thẳng...Sắp tới có khi anh sẽ ít gặp em hơn đấy...
Thoáng chút bối rối, Vy lật nhanh tấm chăn mỏng ra khỏi người, quên mất là mình chưa mặc quần áo, cô tiến tới áp sát vào người Huân, tay đặt lên ngực người yêu xoa nhè nhẹ đầy khiêu khích:
- Anh à...Em cũng biết anh bận nhiều việc! vì vậy những lúc ở bên nhau, em muốn anh được thoải mái nhất...Nếu mình thành vợ chồng thì em sẽ có nhiều thời gian bên anh để chăm sóc cho anh, nấu cho anh những món ngon nhất, để anh có sức khỏe...
Huân thở dài không trả lời, hắn vòng tay ôm lấy Vy, bàn tay bóp nhẹ nhàng trên bờ vai trần của cô. Vy cũng im lặng suy nghĩ về kế hoạch của mình, cô muốn có thai để sớm thúc giục người yêu làm đám cưới nhưng có vẻ Huân vẫn chưa sẵn sàng. Hôm nay cô đã tính toán rất kỹ vì sắp đến ngày rụng trứng, cơ hội có thai rất cao, tiếc là người yêu lại có vẻ mệt mỏi, không hào hứng như những lần trước...
Đắn đo một lúc, Vy nói với Huân:
- Hôm nào... anh dẫn em về nhà nhé! Chính thức thì chúng mình cũng đã là của nhau gần một năm mà em chưa đến chào bố mẹ, như vậy em áy náy lắm...Rồi những lần sau em còn chủ động qua lại để phụ mẹ việc nhà nữa chứ!
Thật ra Vy cũng là người khá khôn khéo và tâm lý, cô biết rằng người đàn ông nào cũng muốn lấy được một người vợ biết chiều chồng và đặc biệt là hiếu thảo với bố mẹ mình. Những lần báo chí đưa tin chuyện con dâu hỗn láo, bạc đãi với bố mẹ chồng, thấy thái độ của Huân có vẻ phẫn nộ, bức xúc nên cô luôn thể hiện mình sau này sẽ không như thế, trong các cuộc nói chuyện, cô đều nhắc đến bố mẹ Huân với giọng điệu rất tình cảm và bóng gió nói rằng mình sẽ là người con dâu hiếu thảo, nhằm tạo niềm tin với người yêu, vì nói thì bao giờ cũng dễ hơn và hay hơn là làm.
Vy là cô gái tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp, cũng có chút nhan sắc. Sau cuộc tình tan vỡ với anh chàng đồng hương, cô tình cờ quen Huân tại lớp học thêm ngoại ngữ buổi tối. Huân đẹp trai, công việc ổn định, con một trong gia đình khá giả tại Hà Nội, đúng là mẫu người lý tưởng mà cô đang mong ước. Biết là cơ hội đã đến nên tìm cách tiếp cận Huân và lửa gần rơm lâu ngày cũng bén...
Huân dụi điếu thuốc xuống rồi chậm rãi:
- Bố mẹ anh khó tính lắm, với lại nhà đang có việc! em cứ để anh chọn thời điểm thích hợp rồi đưa em về sau, vội gì em...Lúc nào thuận tiện bố mẹ vui vẻ, thoải mái thì em đến sẽ tốt hơn. Anh làm gì cũng đều tính toán trước sau, miễn làm sao tốt nhất cho cả đôi bên!
Vy tủm tỉm cười mãn nguyện, cô ngồi lên đùi người yêu, đôi bàn tay giữ đầu Huân hướng về phía ngực mình, khêu gợi những ham muốn tình dục để thực hiện kế hoạch có thai nhằm trói chặt người yêu bằng một đám cưới mà cô luôn nghĩ và mong nó đến...
- Anh! Một lúc nữa thôi mà...Hôm nay an toàn lắm, anh đừng như lúc nãy, em đọc báo thấy đàn ông mà cứ cho ra ngoài nhiều sẽ hại sức khỏe lắm đấy, anh cứ thoải mái đi nhé!
Không kìm chế được trước sự động chạm thân xác và những lời nói mời gọi của Vy, Huân ôm chặt lấy người tình rồi đẩy cô nằm xuống giường...
Cả hai đều muốn tìm một bến đỗ bình yên bằng một đám cưới, Vy đã tìm được Huân hay nói đúng hơn là cô chủ động tạo ra cơ hội để thuộc về Huân vì nhận thấy ở người này có nhiều điểm mà cô mong muốn từ lâu và cô đang mơ ước một cuộc sống hôn nhân trọn vẹn đầy đủ để tự hào với gia đình, bạn bè. Một thời gian dài sống thử với người yêu cũ trước đây nên Vy đã có nhiều kinh nghiệm trong chuyện ái ân, Vy luôn tự tin sẽ làm cho người yêu được thỏa mãn và cô cũng coi đó như một chiêu thức để giữ Huân mãi bên cạnh mình. Nhưng tiếc là trời không giúp cô đạt ước nguyện có thai để thúc giục Huân làm đám cưới, kế hoạch của cô đã thất bại mà chính cô cũng đang không hiểu tại sao...
Về phần Huân, hắn cũng đã muốn lấy vợ sau những cuộc tình ngắn ngủi không có hồi kết nhưng chỉ tiếc là người mà Huân muốn gắn bó lại không phải Vy, tất nhiên Vy không nhận ra là Huân đã bắt đầu chán, những lần gặp gỡ quan hệ đã trở thành thói quen để giải quyết nhu cầu sinh lý. Mấy tháng nay Huân quen được Thúy, một cô gái trẻ mới tốt nghiệp trường cao đẳng, Thúy ít tuổi lại ngây thơ nên khiến Huân say đắm, hắn dành nhiều thời gian để trò chuyện cùng Thúy hơn và ngày càng lạnh nhạt với Vy...
" Anh Huân! Sao dạo này không thấy anh liên lạc với em vậy, có chuyện gì sao không nói cho em biết? "
Đang ngồi trong quán cà phê với Thúy, nhận điện thoại của Vy gọi đến, Huân lấy lý do điện thoại của sếp gọi rồi đi ra phía ngoài trả lời...
" Dạo này anh bận lắm! có việc gì thì em nói luôn đi, không có nhiều thời gian đâu..."
Câu nói lạnh lùng của người yêu làm Vy hơi bối rối, dường như cô cũng cảm nhận được điều gì đó không hay đang xảy ra, Vy ngập ngừng nói một câu mà đối với Huân giờ đã là vô nghĩa...
"Em...hôm nay em đi chợ mua ít đồ ăn...Định...định ghé thăm bố mẹ...anh thấy được không..."
Mặc dù biết là Thúy không thể nghe được cuộc điện thoại này nhưng theo thói quen của kẻ đang làm việc mờ ám, Huân giật mình quay lại liếc nhìn về phía Thúy. Lúc này hắn bắt đầu thấy khó chịu với thái độ của Vy, những cách đeo bám dai dẳng và tỏ ra hiếu thảo của cô đã trở nên nhàm chán. Đàn ông khi mới yêu thường rất chịu khó săn đón và tỏ ra quan tâm đến đối tượng của mình nhưng đến khi không còn tình cảm thì lại rất cương quyết, cục tính và phũ phàng...
Im lặng một lúc nghĩ cách đối phó, Huân thong thả trả lời:
"Anh nói thật nhé...bố mẹ anh không đồng ý chuyện chúng mình đâu! Tuổi không hợp sau này làm ăn khó lắm, lần trước anh có kể qua chuyện, bố mẹ cấm ghê lắm...Em biết đấy, anh là con một nên cũng phải nghe theo chứ biết làm sao...Em hãy tìm một người nào hợp với mình, chắc em sẽ hạnh phúc hơn..."
Câu nói của Huân như gáo nước lạnh dội vào mặt Vy khiến miệng cô ú ớ nói không thành lời, bao nhiêu hy vọng vào mối tình này, bao nhiêu kế hoạch chuẩn bị cho tương lai giờ tự nhiên mất hết...
Vy nói như khóc để níu kéo:
"Nhưng...nhưng chúng mình đã thuộc về nhau rồi...chẳng lẽ anh không có trách nhiệm với em sao...em đã cho anh tất cả..."
Huân cười nhếch mép thành tiếng rồi lạnh lùng:
" Em đã nói vậy thì anh cũng nói luôn nhé...em thuộc về nhiều thằng rồi chứ đâu phải riêng anh, đúng không?! Em đâu phải cô gái còn trinh mà nói câu đòi trách nhiệm với anh, không ngủ với anh thì em ngủ với thằng khác thì cũng khác gì nhau đâu...Thôi nhé! Từ giờ em đừng gọi cho anh nữa, anh bận lắm!"
Huân tắt luôn điện thoại rồi quay lại bàn ngồi với Thúy. Vy sững sờ ngồi bệt xuống giường, những câu nói của Huân tuy lạnh lùng, chua chát nhưng lại đúng...cô bần thần nhớ lại những mối tình đã đi qua trong đời mình, những người đàn ông đã từng ân ái với cô.
Đàn bà khi chưa trao thân cho ai, có lẽ sẽ chưa biết hết cái cảm giác đam mê, khoái lạc của thân xác nhưng một khi đã biết rồi thì khó có thể dừng lại, chia tay người đàn ông này thì sẽ tìm cho mình một người đàn ông khác để ngoài cái vỏ bọc tình yêu thì còn được hưởng thụ thú vui nhục dục vì đó cũng là bản năng tự nhiên của con người...
Cứ tưởng kinh nghiệm của mình sẽ giữ được Huân, để có được tấm chồng như cô hằng ao ước và cũng vùi chôn quá khứ đã qua, để được làm vợ, làm mẹ đàng hoàng như bao người phụ nữ khác, tiếc là cuộc đời không phải lúc nào cũng như mình mong muốn...
- Mỗi lần ở bên em, anh thấy thời gian trôi qua rất nhanh! ở bên người khác anh không có cảm giác như vậy...
Thúy ngượng ngùng nghe Huân tâm sự, thấy hắn đang từ từ ngồi sát lại gần mình hơn, Thúy có vẻ không vui:
- Anh đừng ngồi sát em như vậy...em ngại lắm! Mà sao anh bạo thế...chắc anh quen vậy rồi hả?
Thấy thái độ của Thúy, Huân ngồi lại chỗ của mình rồi ấp úng giải thích:
- Anh...Anh xin lỗi nhé! Không hiểu sao lúc nào anh cũng nhớ đến em... hồi mới quen nhau, anh đã có cảm giác thân thuộc, cứ như đã quen em từ rất lâu rồi...Giờ mình hay gặp nhau, anh lại càng thấy có tình cảm với em nhiều hơn...Em đừng nghĩ là anh linh tinh gì nhé, như vậy là oan cho anh quá!
Thúy tủm tỉm cười rồi liếc nhìn Huân thăm dò, có vẻ đã tin tưởng hắn hơn sau lời giải thích đó, Thúy nhỏ nhẹ:
- Em cũng bình thường như bao cô gái khác thôi mà...anh cứ nói thế làm em ngại, đàn ông bây giờ khó tin được ai lắm! Hôm nay nói với mình câu đó, biết đâu mai lại nói với cô gái khác thì sao...
Huân bất chợt đặt bàn tay lên nắm lấy tay của Thúy rồi cương quyết:
- Anh xin thề là anh nói thật! em đừng nghĩ rằng anh cũng khốn nạn như những thằng đàn ông khác...em nói vậy làm anh tự ái đấy.
Thúy ấp úng:
- Em...xin lỗi! tại em thấy mọi người bảo đàn ông bây giờ tìm được người chân thành khó lắm, em mới tốt nghiệp ra trường...lại chưa tìm được việc làm nên chưa va chạm nhiều nên không hiểu, anh đừng giận em nhé...
Thấy thái độ của Thúy có vẻ đã xuôi, Huân nhẹ kéo Thúy tựa vào vai mình rồi tâm sự:
- Nhắc đến chuyện đó anh mới nhớ, nếu em không ngại thì anh sẽ lo xin việc cho em vào cơ quan nhà nước cho ổn định, làm tư nhân bây giờ bấp bênh lắm...Anh đến với em chân thành nên muốn xác định lâu dài với em...Em đã tin anh chưa...
Thúy run run vì xúc động:
- Em cảm ơn tình cảm của anh dành cho em! Anh biết không...Nhận lời yêu anh mà em cảm thấy lo lắng lắm, con gái chúng em sinh ra vốn đã thiệt thòi rồi nếu chọn lầm người đàn ông của đời mình thì còn khổ hơn! Em không biết những người con gái khác nghĩ gì nhưng với em đã yêu ai thì sẽ mãi mãi chỉ biết đến người đó mà thôi...anh có hiểu em không?
Những cô gái trước đây đến với Huân đa số là những người từng trải nên làm hắn cảm thấy nhàm chán, không còn cảm giác được chinh phục, khám phá. Ở bên cạnh Thúy, thấy Thúy trẻ tuổi lại ngây thơ làm Huân càng say đắm. Đàn ông dù có chơi bời, lăng nhăng thế nào thì cũng luôn muốn lấy được một người vợ tử tế vì giữa xã hội cởi mở và phóng khoáng trong chuyện ái ân thì kiếm được một cô gái trong sáng như Thúy rất hiếm...
Nhờ có vẻ ngoài đẹp trai và khéo mồm, Huân đã chinh phục được tình yêu của Thúy nhưng có lẽ chỉ yêu thôi chưa đủ...
- Em ngồi chờ anh một lát nhé! Anh quay lại ngay...
Những lần ôm người yêu trong tay mà ham muốn chiếm đoạt thân xác lại trỗi dậy, hắn không biết tìm cách nào để đưa được Thúy vào nhà nghỉ. Nếu với những cô gái từng trải khác thì chuyện đó là bình thường nhưng đối với người ngây thơ như Thúy thì chuyện vào nhà nghỉ là một điều gì đó rất ghê gớm cho nên cần phải thật khéo léo, nhẹ nhàng, tránh để Thúy sợ hãi mà không đạt được mục đích...
Huân quay trở lại với một bó hồng rất đẹp, miệng tủm tỉm cười rồi cầm tay Thúy:
- Anh tặng em! Bó hoa này chứng minh cho tình yêu anh dành cho em...Anh sẽ mãi mãi chỉ yêu một mình em thôi...đồng ý làm vợ anh nhé!
Thúy thẹn thùng, nét mặt tràn đầy hạnh phúc, cô run run cầm bó hoa rồi thủ thỉ:
- Anh hứa đấy nhé...chỉ được yêu một mình em thôi...
Không bỏ lỡ cơ hội, Huân đặt một nụ hôn lên môi Thúy rồi bắt đầu thực hiện kế hoạch đưa cô vào nhà nghỉ:
- Em yêu à...anh muốn có một khoảng không gian dành riêng cho hai đứa mình...
Thúy ngây thơ hỏi:
- Là sao hả anh? Mình đang ngồi đây cũng thoải mái mà...
Huân lại hôn nhẹ lên má của Thúy rồi nói nhỏ:
- Anh có chuyện này muốn nói riêng với em, ở đây có nhiều người xung quanh anh sợ không tiện...cũng là chuyện tương lai của hai đứa mình thôi...
Thấy Thúy im lặng không nói gì, Huân đứng dậy trả tiền nước rồi đưa Thúy đi vào con ngõ nhỏ bên cạnh quán cà phê mà hắn đã tính trước là có rất nhiều nhà nghỉ...Nhận chìa khóa phòng, Huân cầm tay Thúy đi lên cầu thang...
" Thôi em phải về rồi, chồng em nó nghi đấy, thằng cún nhà em lại đang ốm..."
" Em cứ nói là hôm nay phải ở lại làm thêm thì biết làm sao được, trẻ con thì lúc nào mà chả ốm, thôi cho anh một lúc nữa đã, cả tuần rồi có được gặp nhau đâu, nhớ quá..."
Đôi tình nhân đang níu kéo nhau ở cửa phòng bên cạnh vừa nhìn thấy Huân và Thúy bước lên vội vàng đóng cửa lại. Huân cũng nhanh nhẹn cầm tay Thúy kéo vào phòng rồi chốt luôn cửa...
- Anh à...sao tự nhiên em thấy ngại lắm...hay mình đi chỗ khác đi...
Huân vòng tay ôm chặt lấy Thúy từ đằng sau rồi trấn an người yêu:
- Vào đây cho thoải mái em ạ! Tại anh có nhiều điều muốn tâm sự với em...Mình yêu nhau chân thành thì ngại gì chứ!
Không để cho Thúy kịp từ chối, Huân hôn rối rít lên gáy và vai người yêu, tay hắn chạm vào những chỗ nhạy cảm trên người cô để kích thích ham muốn. Kinh nghiệm ái ân nhiều nên Huân luôn biết cách làm cho đối phương không thể kìm chế. Thúy ngửa cổ về phía sau, mắt cô nhắm chặt, tay vẫn cố đẩy Huân ra khỏi người mình.
Huân thở hổn hển vừa nói vừa hôn vào tai Thúy:
- Anh yêu em mà...cho anh nhé! Anh muốn mình thuộc về nhau trọn vẹn...
Thúy dường như cũng không kìm được trước những hành động cuồng nhiệt của người yêu, cô nắm chặt lấy bàn tay của Huân rồi hít một hơi dài để lấy bình tĩnh:
- Anh à...đằng nào em cũng thuộc về anh...Nhưng em muốn đi tắm được không, em muốn thật...tự tin khi là của anh...Anh ngồi uống nước chờ em nhé...
Huân tủm tỉm cười khoái chí, hắn dừng lại vuốt má Thúy và gật đầu mãn nguyện. Cũng giống những cô gái khác nên Thúy muốn người mình thật sạch sẽ và thơm tho trước khi làm chuyện đó.
Nghe tiếng nước từ trong phòng tắm, Huân lâng lâng vì sung sướng, hắn từ từ cởi bỏ quần áo rồi châm điếu thuốc chờ đợi. Đã ngủ với nhiều cô gái nhưng hôm nay Thúy làm cho hắn có một cảm giác rất đặc biệt, có một chút hồi hộp, một chút lo lắng nhưng hơn tất cả là cảm giác sắp được ái ân với cô gái trẻ và ngây thơ. Tự nhiên trong lòng Huân nảy ra một câu hỏi, liệu Thúy có còn trinh tiết không, nếu thật sự Thúy vẫn còn trong trắng thì Huân sẽ cưới Thúy làm vợ vì tuổi Thúy trẻ hơn những cô gái đã từng đi qua đời hắn, lại ngây thơ trong sáng chứ không hiểu biết nhiều như những người khác...
Đang miên man suy nghĩ về trinh tiết của Thúy, Huân giật mình nhìn đồng hồ, đã 30 phút rồi mà chưa thấy Thúy ra, Huân vội đứng dậy và gõ cửa phòng tắm, qua lớp kính mờ Huân thấy Thúy vẫn đang đứng trang điểm, hắn nhẹ nhàng đẩy cửa ra thì thấy Thúy, cô quấn trên mình chiếc khăn tắm màu trắng, thân hình thanh mảnh, nước da trắng, vòm ngực lấp ló căng tràn làm Huân không thể đứng yên, hắn vội tiến vào ôm chặt lấy cô...Thúy bối rối, khuôn mặt thể hiện rõ sự lo lắng và có chút gì đó hoảng sợ...
- Sao lâu thế em...làm anh chờ sốt ruột quá...sao nhìn em có vẻ căng thẳng thế, em đừng lo mà...anh yêu em!
Thúy bối rối, tay vẫn giữ chặt lấy cái khăn tắm đang quấn trên người, giọng nói run run:
- Em...thật sự là em chưa sẵn sàng cho chuyện này...hay là để...khi khác được không anh...
Câu nói của Thúy càng thúc đẩy sự ham muốn đang rạo rực khắp cơ thể của Huân, hắn bế cô tiến ra ngoài và nhẹ nhàng đặt xuống giường, sợ Thúy vùng dậy, hắn nằm đè lên người cô rồi hôn. Sau màn dạo đầu cuồng nhiệt, biết Thúy đã xuôi lòng, Huân từ từ cởi bỏ tấm khăn trên người Thúy ra rồi úp mặt vào ngực cô hôn say đắm...
- Làm như vậy có đau không anh...? Em sợ đau lắm...
- Không đau đâu em, anh sẽ nhẹ nhàng mà...chắc chắn là em sẽ thích...
- Đừng mà ...đừng mà anh...em xin đấy...
Huân càng tỏ ra thích thú trước sự ngây thơ và đáng yêu của Thúy, với kinh nghiệm của mình, hắn luôn biết được cần phải làm những gì để có màn dạo đầu làm người yêu thích nhất. Tiếng rên khe khẽ cộng với những lời nói của Thúy càng làm Huân như con hổ đói vồ được mồi và chẳng đời nào chịu nhả ra khi chưa được no nê, Thúy cứ nằm im, khuôn mặt vẫn đầy vẻ sợ sệt, lo lắng...
Tuy đang chìm đắm trong cuộc ái ân nhưng Huân vẫn quan sát và theo dõi thái độ cũng như cử chỉ của Thúy, hắn bỗng dừng lại nhìn xuống dưới, vài giọt máu hồng đã thấm xuống chiếc ga trải giường màu trắng tinh, bây giờ đã thật sự biết người yêu mình còn trinh,
Huân cảm thấy trong lòng sung sướng và hân hoan đến lạ kỳ, hắn tiếp tục đè lên người yêu, đặt một nụ hôn say đắm rồi nói:
- Anh yêu em...anh muốn lấy em làm vợ...Em tuyệt vời lắm, cô gái bé bỏng của anh!
Mặt Thúy vẫn nhăn nhó, hơi thở gấp gáp, cô vòng tay ôm chặt lấy người yêu:
- Em đã trao đời con gái cho anh rồi...chỉ mong rằng chúng mình sẽ ở bên nhau trọn đời. Anh đừng phụ bạc em nhé...
Huân bật cười thành tiếng:
- Anh không phụ bạc em đâu, anh đã ngủ với em thì anh sẽ có trách nhiệm. Anh kể cho em chuyện này nhé, bố mẹ anh biết chuyện chúng mình cũng vui lắm! bảo là sang tuần sẽ về nhà em chơi, rồi xin phép bố mẹ em để chúng mình làm đám cưới...
Thúy nghe thấy người yêu nói vậy thì mặt cô bỗng rạng rỡ nét vui mừng, đã hết lo lắng cô đặt luôn một nụ hôn lên môi người yêu rồi tủm tỉm cười:
- Ôi...anh thật tuyệt vời...vậy mà em cứ lo...Nhưng giờ thì em hoàn toàn yên tâm rồi!
Đêm hôm đó Huân vui lắm, hắn về nhà mà không thể nào ngủ được, vậy là hắn đã có được người yêu như thầm mong muốn, đã có lúc tuyệt vọng và mất niềm tin vì nghĩ rằng kiếm được một người vợ trinh tiết giữa thời buổi bây giờ thật là hiếm, những năm tháng sinh viên chứng kiến cảnh sống thử của những đôi cùng lớp, rồi bây giờ đi làm lại chứng kiến cảnh ngoại tình của những người đàn bà cùng cơ quan khiến hắn chán nản, đôi lúc cũng nghĩ rằng chỉ cần kiếm một cô vợ biết làm việc nhà, có hiếu với bố mẹ chồng là vui lắm rồi, ngờ đâu bây giờ lại có được Thúy.
Đàn ông 27 tuổi, xem tử vi đang là sao Mộc Đức, không đỗ thi cử thì cũng đẹp tình duyên, cưới vợ phải cưới liền tay, một cô gái như Thúy mà không nhanh rước về thì không yên tâm. Hắn bồi hồi nhớ lại những mối tình đã qua trong quá khứ rồi tủm tỉm cười, chơi bời vậy cũng đủ rồi vì hắn cũng đã được ngủ với nhiều cô gái, giờ đã đến lúc phải tìm cho mình một bến đỗ bình yên để còn tiếp tục phấn đấu sự nghiệp...
Thúy đang nằm trên giường xem các mẫu váy cưới trên mạng để ngày mai cùng Huân đi chọn, cô tủm tỉm cười mãn nguyện, mắt lim dim nhớ lại bí mật mà có lẽ suốt đời này sẽ không kể cho người thứ hai...
- Em yên tâm đi, hàng đảm bảo đấy! chỗ chị bán cái này nhiều rồi, có khách họ còn đặt vài cái một lúc ý chứ! Chưa thấy ai phàn nàn gì đâu...giá cả thì không quá cao...
Nghe bà Nhung giới thiệu và đưa ra một loạt mẫu, Thúy cầm trên tay mấy loại màng trinh nhân tạo, gồm một màng mỏng, có một gói nhỏ đựng máu hồng hồng
Thúy ngập ngừng:
- Giá thì không thành vấn đề, cái em lo là sao cho nó giống thật...chứ chẳng may mà bị phát hiện thì chết...
Bà Nhung cười khanh khách giải thích:
- Biết vào mắt hả em, màng trinh giả này nhập khẩu bên HongKong, nếu em nhất chí mua thì chị tư vấn cho cách dùng và cách diễn sao cho thật giống...Trinh tiết bây giờ đâu phải ai cũng còn nên để phân biệt được thì ít đàn ông biết lắm, trừ những loại đàn ông quá sành điệu và chuyên phá trinh thì mới biết được thôi, chứ còn mấy cái tay A-ma-tơ thì không thể biết được đâu...
Thấy Thúy gật gù có vẻ đã quyết tâm mua, bà Nhung liếc nhìn xung quanh rồi hướng dẫn:
- Để chị tư vấn cụ thể cho mà dùng, Em cứ mang theo trong túi xách mà phòng thân, khi nào bất ngờ làm chuyện đó thì tìm kế hoãn binh đi tắm rồi sử dụng. Không khó lắm đâu, rửa sạch âm hộ rồi đặt cái này vào trong trước khi làm chuyện đó khoảng 30 phút cho nó khít là y như lần đầu tiên ngay...Quan trọng là phải diễn sao cho y như thật, cứ giả vờ rên ầm lên rồi tỏ ra đau đớn, đàn ông chúng nó tinh lắm, còn nhìn vào thái độ của mình để biết mình còn hay mất đấy. Nhiều con ngu, dai nó rủ vào nhà nghỉ là nhảy mẹ nó tót lên giường nằm chềnh ềnh ra thì làm gì chúng nó chả nghi. Càng tỏ ra ngây thơ, lo sợ càng tốt...lúc đó nhớ khép cái chân vào cho nó có cảm giác chật chội một tí là ok, diễn càng sâu càng tốt!
Thấy bà Nhung tư vấn nhiệt tình và tỉ mỉ, Thúy đã hoàn toàn yên tâm, cô nghĩ về Huân một lúc rồi nói:
- Ngày trước em định dùng chiêu sát ngày cuối của kinh nguyệt để cho người yêu nghĩ rằng máu trinh, nhưng căn bản là không biết lúc nào làm chuyện đó nên không thể áp dụng cách này được...vì muốn quan hệ thì cũng phải giả vờ để đàn ông nó rủ chứ, chẳng lẽ mình lại rủ trước sao được...Thấy mấy đứa bạn giới thiệu cửa hàng chị bán uy tín nên em mới đến.
Bà Nhung vội xua tay:
- Cách đó không được đâu em, máu trinh nó nhạt và ít hơn, còn kinh nguyệt nó nhiều và đậm, lộ ngay...Dùng cái này của chị là tiện nhất, mình chủ động được lại giống thật đến hơn 90%, đi vá trinh cũng mất mấy triệu rồi lại phức tạp nữa, chị nhập trực tiếp nên bán có 800 nghìn thôi, nhiều chỗ nó còn bán hơn 1 triệu ý chứ...Mất có ít tiền mà hạnh phúc cả đời chẳng phải là quá rẻ hay sao. Có cái này thì những thằng đàn ông trong quá khứ vất mẹ nó đi, cứ yên tâm mà làm vợ cho đàng hoàng...
Huân cầm cốc bia tu ừng ực rồi khà một tiếng rất thỏa mãn, hắn nói với mấy thằng bạn:
- Hôm nay là bữa tiệc liên hoan tao giã từ đời trai để lên thớt, lấy vợ vào rồi đi đâu cũng bị dò hỏi, cấm đoán mệt lắm! khác gì đeo gông vào cổ đâu...Hôm đám cưới tao chúng mày phải có mặt sớm để giúp đấy, nhiều việc lắm...
Đám bạn xôn xao cười nâng cốc chúc mừng:
- Sướng nhất mày đấy, sang năm tao cũng phải lấy vợ thôi, chơi bời mãi cũng chán rồi. Mà chỗ đàn ông với nhau tao hỏi thật nhé, con vợ mày nó có còn zin không đấy?
Một thằng bạn khác đã ngà ngà say, cười nhạt:
- Gái còn trinh bây giờ nó tuyệt chủng mẹ nó rồi, thôi cứ kiếm con nào hiền lành biết điều là được...
Huân cười khúc khích rồi thể hiện:
- Thế chúng mày nghĩ thằng Huân này là thằng như nào, không những còn zin mà tao còn là mối tình đầu luôn...Thằng nào thích thì hôm nào mời tao đi uống bia tao truyền kinh nghiệm cho...
Mấy thằng bạn trợn tròn mắt nhìn nhau, thằng nghi ngờ, thằng tỏ thái độ nể phục, riêng Huân thì khoái chí, mặt vênh lên đầy tự hào vì mình đã lấy được cô vợ còn trinh.
Kim Tam Long
Năm 2014