Đây là một câu chuyện có thật kể về một người phụ nữ Ấn Độ sống ở thời trung cổ. Bà ta có nuôi một con thú cưng, vâng 1 con trăn, bà ấy rất thương con trăn dài tới hơn 4m và trông rất khỏe mạnh này. Bỗng một ngày con trăn không chịu ăn những gì bà ta đưa cho nó nữa, vài tuần sau nó vẫn tiếp tục không ăn.
Lo lắng mình sẽ mất con trăn, bà ta đã đưa nó tới thầy lang về thú y trong làng.
Sau khi nghe bà ta kể lại sự tình, ông thầy lang hỏi lại bà:
- Bà có để con trăn ngủ chung với mình ban đêm không? và bà có thấy con trăn cuốn lấy thân thể bà không?
- Có thưa thầy, nó làm điều đó hàng ngày, con rất buồn vì không thể giúp ích gì cho nó.
Sau khi nghe xong, ông thầy lang đã nói với bà một điều khiến bà sửng sốt "Con trăn của bà không bị bệnh gì cả, chỉ là nó sắp ăn thịt bà thôi"; "Mỗi lần nó cuốn lấy thân thể bà là nó đang dùng chính độ dài của mình để đo lại kích thước của con mồi, và nó cũng cần thời gian để cơ thể nó đạt được kích thước có thể nuốt trọn bà."
Câu chuyện này muốn dạy chúng ta rằng: "Có những người nói chuyện tâm sự và đi chơi với bạn 7/24 để bạn có thể cảm thấy được đối với họ bạn có vị trí quan trọng như thế nào và cũng là để lấy lòng bạn. Tuy nhiên bạn cần phải xác định rõ ý định thật sự của việc kết bạn là gì? Sự thân thiết đột xuất chưa chắc đến từ lòng thành tâm quí mến nhau mà nó đến từ những mục đích hay ho khác.
Đừng bao giờ sợ kẻ thù tấn công bạn, mà hãy dè chừng những người giả vờ kết thân để đạt đc mục đích của họ.