Trong một đầm lầy, cua ếch sống cùng nhau. Lúc đầu là rất hòa thuận. Nhưng càng về mùa khô, nước càng thiếu thốn, ếch càng lộ dã tâm…
Cua thì thừa sức cứu mình bằng đào những hang sâu; trong khi đó, ếch thì bất lực đành sống nương nhờ hang cua. Cua vốn rộng lượng, chẳng để tâm; trong khi ếch thì thủ đoạn: từ chỗ nhờ vả, dần dần ếch tìm cách giết hại bạn để độc chiếm ngôi vị hang sâu.
Cua vốn biết vậy nhưng chẳng nỡ đẩy bạn vào chỗ chết. Hằng ngày, tuy kiệt sức nhưng cố nhả ra chút bọt để ếch được trơn mình, sống sót. Cua chẳng hề ra khỏi hang, sợ để lộ dấu vết. Trong khi đó, ếch ban ngày ra vẻ phục tùng, nằm bất động; nhưng khi đêm xuống thì ra ngoài hứng sương, kết bè kết bạn với thành phần bất hảo nhằm mưu hại ân nhân…
Hôm nay, có người đi bắt cua về nấu bún. Vừa dòm vào miệng hang, anh cho cù ngoéo vào xem xét trò may rủi… Ếch cứ nghĩ họ bắt mình nên cố nhảy ra ngoài thật nhanh để hòng thoát thân. Sai lầm là mùa khô nên có nhảy giỏi cũng chẳng thoát tay người bắt… Xong việc, họ nghĩ “chắc hang này chỉ có ếch” nên bỏ đi. Thế là cua thoát nạn.
Thế mới biết: chột dạ không đúng chỗ chẳng khác gì nạp mạng hay vạch áo cho người xem lưng,…
Trà Vình: 18/01/2016
Quốc Tuấn