Không nhận người phụ nữ rửa bát là vợ mình và cái kết bất ngờ

Posted: Thứ Năm, Ngày 11-05-2017, : 2101.

 CHỒNG NHẤT QUYẾT KHÔNG NHẬN NGƯỜI PHỤ NỮ RỬA BÁT LÀ VỢ MÌNH VÀ CÁI KẾT KHÔNG NGỜ...

– Không, không... Vợ mình giờ này đang đi dự tiệc cùng công ty rồi, chắc cô này nhận nhầm. Bọn mình sang quán khác ăn đi, quán này nhìn bẩn quá. Chị lặng người, chưa bao giờ chị đau đến vậy. Thế rồi...

Trước khi đám cưới diễn ra chị đã chờ đợi anh suốt 5 năm liền. Chị chấp nhận yêu xa suốt thời gian học đại học, rồi chờ đợi thêm 2 năm cho tới khi anh xin được việc trở ra Bắc. 5 năm ấy kẻ Bắc người Nam, có biết bao người theo đuổi nhưng chị một mực từ chối. Bố mẹ giục giã, động viên thế nào chị cũng vẫn không từ bỏ ý định chờ đợi mỗi tình đầu của mình. Và rồi cuối cùng họ cũng được hạnh phúc bên nhau.

Sau khi cưới, anh bàn với vợ dồn hết tiền mừng cưới của hai vợ chồng và tiền bố mẹ hai bên cho để anh góp vốn làm ăn với bạn. Lúc đầu chị không đồng ý vì tiền bố mẹ cho là để vợ chồng chị mua nhà, hiện hai vợ chồng vẫn đang ở trọ. Chị định sẽ vay mượn thêm để mua một căn trung cư, lúc sinh nở con cái đỡ khổ. Nhưng anh cứ ỉ ôi năn nỉ vợ, cuối cùng chị cũng đồng ý để chồng góp vốn cùng bạn, hi vọng công việc của anh làm ăn thuận lợi.

Từ đó anh bỏ luôn việc ở công ty cũ mà ra ngoài làm ăn riêng. Anh ngày nào cũng quần là áo lượt, đầu tóc bóng bẩy đến công ty với cái chức danh Giám đốc. Thế nhưng công ty đã đi vào hoạt động đến cả nửa năm mà vẫn không thấy chồng chị mang về cho vợ được một đồng nào. Chị hỏi thăm anh bảo công ty đang hoạt động tốt, mới đầu chưa có lãi nhưng có khách hàng tiềm năng rồi, vợ đừng có lo.

Chẳng biết chồng làm ăn thế nào nhưng bao nhiêu vốn liếng đổ cả vào đấy thì chị lo lắm, mà chồng chị thì chẳng có chút lo lắng gì. Nhìn anh bên ngoài ai cũng nghĩ chồng chị làm ra tiền lắm nhưng họ đâu có biết sự tình bên trong.

Biết là chưa thể mua được nhà nên chị đã kế hoạch chuyện con cái nhưng chẳng hiểu sao chị vẫn nhỡ. Nhỡ nhưng biết mình có thai chị cũng vui lắm, chị báo với chồng chẳng ngờ anh buông một câu gọn lỏn: “Giờ chưa đẻ được đâu em, thôi bỏ đi”. Chị sững sờ. Sau vài phút suy nghĩ chị quyết tâm giữ lại đứa con chứ không bỏ.

Tuy nhiên cũng vì giữ lại đứa con này mà chị và chồng bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn. Hình như công việc làm ăn của anh đã trục trặc từ lâu nhưng anh giấu vợ. Trước đây dù chồng không mang tiền về nhưng chị vẫn không thắc mắc còn giờ chị đòi chồng phải đưa tiền để còn có tiền lo cho con.

– Đã bảo bỏ đi thì không bỏ. Giờ không có tiền kêu ca gì.

– Đưa bao nhiêu tiền cho anh làm ăn mà giờ một đồng thu về cũng không có là sao . Anh làm ăn cái kiểu gì vậy?

– Khi nào có tiền tôi đưa, giờ không có.

Chị sốc đến lặng người. Mất 2 ngày nằm khóc cuối cùng chị lại tự động viên mình đứng dậy đi làm tiếp tục lấy tiền dành cho lúc sinh nở. Suốt thời gian bầu bí chị gần như chẳng tẩm bổ được mấy, thi thoảng chồng mới đưa cho được ít tiền. Hỏi thì anh bảo tiền phải để anh đầu tư tiếp. Anh vẫn bảnh bao lịch sự mỗi khi ra ngoài.

Rồi chị sinh, cũng chẳng có ai giúp đỡ vì bố mẹ ở xa và chị vẫn giấu hoàn cảnh của mình, chị một mình lo cho con. Đứa con nhỏ lại hay ốm, tháng tháng lại vào viện khám một lần chị đành nghỉ việc trông con. Thời gian đó chồng chị gần như không hề đưa tiền cho vợ, bao nhiêu tiền tiết kiệm từ trước giờ chị phải mang tra để dùng hết. Chị nhìn chồng mà hận vô cùng, chỉ tại chị dại dột đã tin anh.

Hôm ấy vừa đưa con từ viện về đi qua nhà bán phở đầu ngõ thấy họ đang cần thuê người rửa bát gấp vì khách nhiều mà người làm hôm nay lại nghỉ quá nửa. Rửa một chồng bát ấy mà được những 500 ngàn, thấy thế chị vội gửi con nhờ bác hàng xóm gần nhà trông giúp để nhận làm. Bác hàng xóm biết hoàn cảnh của chị nên rất thương bảo chị cứ yên tâm để con bà trông giúp cho.

Chị hì hục rửa đống bát giữa trời nắng. Lúc ấy không biết chồng chị đi đâu cùng một người bạn ngang qua quán ấy, hai người ăn mặc khác lịch sự. Anh không bảo bạn về nhà mà định rủ cậu bạn vào quán phở anh. Họ dừng xe, đúng lúc ấy chị ngước mặt lên.

– Anh về rồi à, anh vào nhà bác Hoa bế con giúp em một lát, em đang nhờ bác ấy trông con.

– Vợ cậu đấy à.

– Không, không phải vợ mình đâu. Vợ mình giờ này đang đi dự tiệc cùng công ty rồi, chắc cô này nhận nhầm đấy. Bọn mình sang quán khác ăn đi, quán này nhìn bẩn quá.

Chị lặng người, chưa bao giờ chị đau đến vậy. Rửa hết đống bát và nhận tiền của chủ quán, chị đón con thu dọn quần áo ra bắt xe về nhà. Trước khi đi chị để lại cho anh một lá đơn ly hôn và mấy dòng: “Anh không nhận một người vợ rửa bát đúng không. Có ngày anh sẽ phải hối hận”.

Về đến nhà chị thú nhận tất cả mọi chuyện với bố mẹ và nhờ ông bà trông con giúp để mình đi làm trở lại. Bố mẹ chị thương con, thương cháu cho chị vốn để chị khởi nghiệp lại từ đầu. Chị chung vốn làm ăn với bạn, 3 năm sau đã trở thành bà chủ.

Rồi cái ngày mà cả chị và chồng cũ không ngờ ấy khi họ chạm mặt nhau. Anh làm ăn thất bại thảm hại, cuối cùng lại phải đi làm bưng bê cho cái quán mà chị và con bước vào ăn.

Đứa con nhìn thấy anh, níu tay mẹ kêu lên: "Mẹ, mẹ... Cái chú ấy cứ nhìn mẹ con mình chằm chằm kìa mẹ!". Chị quay qua ôm con, nựng nịu: "Không sao đâu con, mặc kệ chú ấy, chắc chú ấy nhìn nhầm đấy mà!"."Dạ" - Đứa bé trả lời.

Lúc nhìn thấy đứa con mà từ ngày đẻ ra tới khi nó hơn 3 tuổi anh chưa chăm một lần thì anh trào nước mắt, bước lại gần, định bảo vợ cho anh bế con một lát nhưng chị gạt tay anh ra. “Anh không xứng đáng, đừng đụng vào bẩn người thằng bé”. Đứa bé thì vừa nhìn thấy anh đã tỏ vẻ hoảng sợ, cứ bước thụt lùi ra, nấp sau lưng mẹ... Anh cảm thấy tim mình thắt lại không chỉ bởi mình đã từng vô tâm không nhìn nhận vợ, coi thường mẹ con cô ấy khiến giờ đây bố con không thể nhìn nhau, mà điều làm anh đau nhất chính là vì đứa con duy nhất của anh lại sợ bố của mình đến thế!!!

(ST)

CHÚC CÁC BẠN & GIA ĐÌNH BUỔI TỐI BÌNH AN, ẤM ÁP

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 





Trang Mọi Người Quan Tâm