Đây là một lời răn của đạo Phật mà tôi đã học được cách đây hơn 20 năm.
Rất nhiều lần, lời răn này đã cho tôi một cách nhìn cần thiết để tiến tới mục đích của tôi – một bản ngã dễ chấp nhận hơn.
Bản chất của lời răn này là toàn bộ cuộc sống của chúng ta luôn luôn thay đổi.
Mọi thứ đều có khởi đầu và kết thúc.
Mỗi cái cây đều nảy mầm từ một hạt giống và dần dần sẽ biến chuyển rồi trở về với đất. Hòn đá được hình thành rồi hòn đá cũng sẽ biến mất.
Trong thế giới ngày nay của chúng ta, điều răn đó nghĩa là mọi chiếc xe hơi, mọi máy móc, áo quần đều được tạo ra và sẽ có ngày mòn đi rồi biến mất; chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Thân thể chúng ta được sinh ra và sẽ có ngày chết đi.
Một cái ly được sản xuất ra rồi có ngày sẽ vỡ.
Trong lời răn này ẩn chứa một sự yên lành.
Nếu như ta biết trước một vật sẽ vỡ, ta sẽ không ngạc nhiên hay thất vọng khi nó vỡ. Thay vì cảm thấy thẫn thờ khi một vật bị biến mất, ta sẽ cảm thấy biết ơn vì suốt một thời ta đã có nó.
Cách dễ dàng nhất để bắt đầu học lời răn trên là với những vật nhỏ, một cái ly nước chẳng hạn.
Hãy lấy cái ly uống nước mà bạn thích nhất ra.
Hãy nhìn nó, hãy tận hưởng vẻ đẹp của nó và những gì nó đem lại cho bạn.
Tiếp theo, hãy tưởng tượng rằng chính cái ly đó đã bị bể, vỡ vụn trên sàn nhà.
Hãy cố gắng giữ lại cách nhìn đó, rằng đến lúc của nó thì mọi thứ sẽ lại tan biến và trở về với thực thể ban đầu.
Rõ ràng là chẳng ai muốn thấy cái ly ưa thích hay bất cứ thứ gì khác bị bể cả.
Lời răn trên không phải là một bài thuốc khuyến khích sự thụ động hay thái độ thờ ơ, mà để tạo khả năng chấp nhận sự việc một cách thực tế.
Khi chiếc ly quý của bạn bị vỡ, lời răn này cho phép bạn duy trì một cách nhìn: “À, đã đến lúc nó ra đi”.
Nếu bạn tiếp tục khám phá lời răn này, bạn sẽ thấy mình không chỉ bình thản hơn mà còn biết nhận chân giá trị của cuộc sống hơn bao giờ hết.