Tôi sẽ kể cho bạn nghe một câu chuyện để suy ngẫm vấn đề này nhé
Theo truyền thuyết, có một chàng trai trẻ đi thang lang trong sa mạc tình cờ đến chỗ một dòng suối nước trong vắt.
Thấy nước suối ngọt và mát chàng trai trẻ lấy đầy cả một túi đựng nước bằng da để mang về làm quà tặng cho già làng cũng là người dạy học cho chàng trai. Sau bốn ngày đi đường trở về, chàng trai mang nước đến tặng thày. Ông uống liền một hơi, mỉm cười nồng ấm và không tiếc lời cảm ơn cậu học trò của mình.Chàng trai trẻ ra về lòng ngập tràn niềm vui.
Sau đó, người thày để một cậu học trò khác uống thử nước. Cậu này phun ra ngay nói rằng thứ nước này thật kinh khủng. Nó rõ ràng đã bốc mùi vì để lâu trong túi da. Người học trò liền hỏi thày mình: “Thưa thày, nước đó thật kinh khủng. Tại sao thày lại giả vờ tỏ ra thích uống?”.
Ông đáp: “Với con đó chỉ là nước. Còn với ta đó là một món quà. Dòng nước đó chứa đựng tình yêu thương nên không gì có thể ngọt ngào hơn thế được”.
Chúng ta có thể hiểu được bài học này một cách sâu sắc hơn khi chúng ta nhận được món quà mang tình yêu của một đứa trẻ. Dù cho đó là một cái đĩa gốm hay một chiếc vòng tay làm từ mìống thì phản ứng tự nhiên là chúng ta cảm kích về điều đó và cảm ơn chúng vì chúng ta hiểu được thông điệp yêu thương trong món quà.
Lòng biết ơn thường không đến một cách tự nhiên. Thật không may là hầu hết những đứa trẻ cũng như nhiều người đã trưởng thành chỉ xem trọng giá trị của mọi thứ được cho hơn là cảm nhận được những tình cảm được ẩn chứa bên trong những thứ đó.
Thế nên hãy luôn tự nhắc nhở bản thân mình cũng như dạy cho những đứa trẻ về cái đẹp, những suy nghĩ tốt đẹp cũng như cách bày tỏ lòng biết ơn đối với người khác.