* * *
Có lẽ.. E vs A chỉ là 1 trò đùa.. Phải k A..?
Tình yêu của chúng ta - cái thứ gọi qua loa là tình yêu thế thôi, chứ thật ra nó ko khác gì một trò chơi...
Cái thứ hạnh phúc mà người ta thường gọi đối với em và anh chỉ là những sự giả dối và nhất thời !
Nhưng ko hiểu từ lúc nào em lại bị trò chơi đó thu hút đến như vậy....
....ko hiểu từ lúc nào trò chơi này lại làm em đau đến như vậy , ko hiều từ lúc nào trò chơi này lại làm em tuôn ra những giọt nước mắt trong ngu ngơ, hụt hẫng như thế !
Tình yêu của chúng ta - cái thứ gọi qua loa là tình yêu thế thôi, chứ thật ra nó ko khác gì một trò chơi...
Lần đầu tiên em yêu một người mà ko hi vọng, ko trông mong, ko cần đến !
Người đó là anh...
Vì em biết đôi bàn tay này sẽ ko thể níu kéo dc anh dù là mong manh lắm..!
Chúng ta đến bên nhau nhưng thử hỏi có bao giờ chúng ta dành cho nhau theo một tình yêu đúng nghĩa...
Em cũng muốn như anh , cũng muốn xem anh như một thứ đồ chơi cần thì tìm đến , ko cần thì bỏ sang một bên...
Nhưng em ko làm dc nữa...
Em cố tỏ ra mạnh mẽ trước anh thế thôi, tỏ vẻ khiêu khích anh thế thôi chứ thật ra trong tim em đã yêu anh từ lúc nào chẳng biết !
Mỗi một câu anh nói ra em biết đó chỉ là sự giả dối nhưng đôi khi em lại bị rung động bởi từng lời nói đó !
Em muốn mình hận anh, ghét anh nhưng những khi gần nhau em ko thể ko mềm lòng trước từng cử chỉ của anh...
Cái gì đó trong em từng rất cứng cỏi nhưng giờ đây lại mềm nhũng ra khi nhìn thấy anh !
Vì em đã yêu anh mất rồi...
Chắc anh cũng ko ngờ rằng em đã yêu anh đâu đúng ko ?
Vì anh cũng nghĩ như em, cũng xem rằng tình yêu này là một trò chơi !
Em thua rồi... em là kẻ thua cuộc trong cái trò chơi vớ vẩn này...
Có người thắng và người thua thì trò chơi sẽ kết thúc...
Giờ thì em sẽ kết thúc, mặc dù em biết triệu lần, tỉ lần em ko muốn rời xa anh, nhưng thử hỏi em đã nắm giữ dc trái tim anh lần nào đâu chứ !
Thử hỏi tình yêu là gì mà khiến con người ta phải khổ sở, vật vả đến như vậy !
Nhìn những đứa trẻ hồn nhiên, vui đùa em ước mình dc như chúng, dc như cái ngày em còn là một đứa ngây thơ, ngớ ngẩn với hai chữ "tình yêu "...
Tình yêu ư ?
EM thà ko bước vào cái thế giới ấy !
Em thà ko một lần nếm thử mùi vị của tình yêu...
Để giờ đây một mình em ngồi đây gặm nhắm nỗi xót xa...
Em biết đối với anh em ko khác gì một món đồ chơi ko hơn, ko kém !
Đối với anh, có lẽ em chỉ là một người từng đi ngang đời anh mà anh ko mấy ấn tượng...
Anh biết ko ?
NGhĩ đến đây là lòng em lại đau nhói...
NHưng em biết làm gì hơn..
Chẳng lẽ cứ bên nhau trêu đùa nhau mãi như thế sao...
Trên danh nghĩa thì là người yêu của nhau nhưng thực tế hai chúng ta đang chơi một trò chơi mà ko ai biết !
Em ko thể cứ ngồi đây và nhìn anh đi cưa cẩm hết người con gái này đến người con gái khác !
Em ko thể nhìn về phía anh mãi mà anh thì vô tình, ko hay biết...
Muốn nói ra lắm chứ !
Nhưng với trái tim lạnh như băng của anh có thấu hiểu dc...
HAy anh cũng nghĩ rằng em đang đùa với anh thôi...
Em ]
Em đã đập nát tình yêu này thành mảnh vỡ.
Em đã đập nát tình yêu này thành tro bụi.
Em đã đập nát quá khứ này thành gió mưa.
Em đã nập nát kí ức này rồi anh àh. Nát đi tất cả rồi.
Em !.
Giữ cho mình những cơn mộng mị giữa giấc mơ không trọn vẹn. Em giữ cho mình nước mắt loan hoen bờ mi này. Em giữ lại hình bóng anh trong trái tim mong manh ôm nổi đau không yên này.
" Một cuộc tình đã vội vã ra đi, và em chấp nhận bỏ hoang một miền kỷ niệm... "
Anh !.
Một người - một tình yêu mà em không bao giờ quên được trong muôn vạn cái nổi đau thổn thức trong em. Dù em có đến với các tình yêu khác. Dù em có hạnh phúc trong những cung bậc tình nhân.
Thì, anh ơi, em cũng không quên được anh. khi xa nhau thế này, nỗi nhớ cứ quay cuồng gào thét trong em. Những ngày không anh em ôm từng nổi đau đi qua hết thời gian này. Những ngày không anh với em là bất tận quá.
Biết không, hồn em đang phiêu theo những âm vang quen thuộc khi có anh, tình yêu anh hiện về trong trái tim vẹn nguyên này. Không - Hề - Vỡ - Nát.
Em đã cố quên anh. Nhưng lòng này vẫn chờ anh...
Em mệt mỏi rồi...
Nếu đối với anh em chỉ có như thế thì em nghĩ ta nên kết thúc thì hơn anh à...
Game over nhé...!
* * *