Những con người ác độc, vong ân phụ nghĩa đó từ trước tới giờ vẫn sống tốt. Bây giờ tôi phải làm sao đây?
***
Tôi lớn lên trong một gia đình nhỏ, tôi đã từng rất tự hào vì được ba mẹ yêu thương hết mực. Rồi thấm thoắt tôi đã lên đại học, ở cái tuổi mà tôi thực sự lớn. Tôi lên thành phố học, và từ đó, tôi mới biết thu chi trong gia đình. Trước giờ tôi cũng chẳng dám đua đòi, tôi thấy nhà mình nghèo, lúc nào ba tôi cũng nói làm lụng cực khổ là vì tôi và em tôi. Tôi lớn, tôi nhận biết được cuộc đời, mẹ tôi cố gắng dành dụm từng đồng, trong khi đó người ba của tôi luôn than vãn không có tiền.
Tôi biết được chuyện lúc nhỏ ba tôi ki cóp, tằn tiện với gia đình, nhưng lúc đó bác hai gái của tôi là vợ của anh ruột của ba tôi đổ nợ do đánh đề, bài bạc, cho vay, ăn xài, ba tôi đã cho họ mấy cây vàng để trả nợ. Vậy mà chuyện đó được giấu kín như bưng. Sau khi họ đổ nợ ba tôi hùn vốn với nội tôi mua cho bác hai một chiếc tàu, bác hai tôi lúc đó chỉ đủ tiền mua tấm bằng lái tàu. Rồi tất cả con tàu cùng với tiền làm ra từ nó bác hai tôi hưởng hết, vậy là ba tôi cho không con tàu, rồi xem như chưa có chuyện gì xảy ra, trong ký ức của tôi những thứ đó là do bác hai tôi tự làm ra. Họ đã im lặng lừa dối mẹ con tôi.
Bây giờ con của bác hai tôi đã lớn và có việc làm, bác 2 tôi làm ăn càng ngày càng lên nhờ lái tàu, họ mua đất, mua vàng,.. Còn nhà t, tất cả đều rút cho họ hết rồi, tôi và em tôi đều học ở thành phố, tiền để dành ba mẹ cũng không có, chúng tôi sống chật vật với đồng tiền.
Ba tôi bán xe trồng thanh long, phải đi vay mượn, bên ngoại tôi tuy nghèo nhưng sẵn sàng cho mượn, rồi ba tôi mượn của bác hai tôi, mượn 100 triệu, thanh long chưa bán bác hai tôi đã đòi tiền. Bây giờ con số lên đến 200 tr, và mỗi lần hỏi ba tôi đều nói để dành trả nợ.
Còn bác hai gái của tôi thì đi rêu rao nói xấu mẹ con tôi. Ba tôi thì chỉ về than với mẹ tôi khi chi tiền, than thở, còn khi trúng thanh long thì giấu tiền không về nhà. Mẹ tôi về phụ làm đủ chuyện mà ba tôi không cho tiền, còn bác hai gái tôi chỉ biết nói chứ không làm được gì mà ba tôi trả gấp đôi. Ba tôi năn nỉ bác hai gái tôi về phụ, cái gì cũng nói với bà ta, đi đám tiệc cũng lấy xe hơi chở bà ta đi. Trớ trêu vô cùng. Ba tôi chửi mẹ tôi ăn xài, làm biếng,.. trong khi đó những lời đó phải để nói với bác hai gái tôi. Ba tôi giấu hết tiền, mẹ tôi phải gồng nuôi 2 đứa tụi tôi.
Những con người ác độc, vong ân phụ nghĩa đó từ trước tới giờ vẫn sống tốt. Bây giờ tôi phải làm sao đây?