Viết cho ngày lãng đãng

Posted: Thứ Sáu, Ngày 12-05-2017, : 1001.

Những ngày này, thật khác. Bầu trời xanh màu khác. Gió thổi ru chiều ngủ say cũng khác. Những con đường cũ quen thuộc đến xốn xang cũng khác. Viết cho ngày lãng đãng

Có điều. Tình yêu. Thì vẫn vậy.

***

Những ngày gió hoang hoải thổi ngược về phía kí ức đẫm màu ngày xưa, mặc kệ mà để mình nhẹ tênh trôi đi như thế. Nhiều lần, cứ cố tình để mình giẫm phải mảnh thủy tinh long lanh hoài niệm, đẹp nhưng sắc bén. Rồi thấy mình đau, thấy mình quằn quại phản chiếu, thấy những giọt nước mắt đắng ngắt suốt bấy lâu nén chặt...

Là vì muốn mình đau, đau hết phần nỗi đau, để không bao giờ biết cảm giác đó nữa.

 

Từ rất rất lâu rồi, vẫn luôn thấy mình đi lạc trong những mảnh vỡ hời hợt ấy. Dù nó đã phủ rêu màu nước mắt, dù nó đã cũ kĩ đến xanh xao, mà biết bao lần hụt chân lạc bước. Chỉ là, con đường đó, không có điểm bắt đầu, cũng chẳng tìm ra điểm kết thúc.

Lạ ... là vẫn cam tâm bước vào. Không đắn đo.

Con người, vẫn luôn vậy. Biết là xót xa, là đằng đẵng, là vô vọng. Nhưng vẫn cam tâm. Đến chết đi sống lại, vẫn cam tâm chịu đựng để mà đợi, mà chờ.

"Như dã tràng cần mẫn đổ cát bể khơi ..."

Giống như việc đã nhìn thấy rõ con đường ngắn ngủi rẽ làm hai ngả, ngả nào cũng có yêu thương và an yên đợi chờ. Thế mà, vẫn chần chừ chẳng cất bước nổi, cứ dõi theo mãi hình bóng mờ nhạt đang thong dong bước nơi con đường kia, rồi lo lắng những thứ thừa thãi, rồi sững sờ đến câm lặng khi nhớ ra...

Phải rồi, hãy thương mình một chút, đừng hoang phí niềm tin và nước mắt cho kẻ cạn lòng bạc tình.

Thế mà vẫn cam tâm.

Là vì yêu, nên những mong manh, cũng cam tâm mà gìn, mà giữ...

Nhưng bất chợt thôi, một ngày nhiều gió như hôm nay, bỗng muốn nắm gọn nhớ nhung yêu thương trong tay, rồi ném đi. Chẳng cần biết nơi nó sẽ đi đâu, chỉ biết cật lực ném đi thôi. Ừ, hôm nay nhiều gió lắm.

Mùa gió rối...

Rối lòng, rối cả những yêu thương.

Nên dù có gói gọn lại tất cả những điều đã qua, thì khi tung lên, những mảnh vỡ lại càng nát vụn, càng sắc bén. Càng đau.

Nắm không được. Buông cũng chẳng xong.

Cuộc đời chênh vênh vậy đấy.

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 




Có Thể Bạn Thích

THẤT BẠI CÓ ĐÁNG SỢ THẬT KHÔNG?
Đừng về quá nửa đêm
Đi theo lời của gió
Đắp mền mùa đông
Muốn con sau này thành công, các bậc cha mẹ nên thực hiện 10 điều này
Xin chịu!
Những stt về bạn bè hay và ý nghĩa nhất trên facebook
Con mèo lười ngủ trong quán cafe - Phần 2
Đi tìm vai chính
Chọn chồng
Em đã đứng trước ngõ để đợi anh..
Câu Cá..
Tiếng gào trong đêm
10 phương pháp dạy con của người Do Thái, cha mẹ nào cũng nên học hỏi
Muốn đi tìm bố mẹ đẻ nhưng lại sợ cha mẹ nuôi buồn lòng
Tuyệt Chiêu Qua Mặt Ông Chồng Ghen
Một lời cảm ơn
Đi công tác sáu tháng về, về thấy vợ mang thai
Ai nói dối dữ hơn ? !!
Dưới hàng cây mùa đông

Trang Mọi Người Quan Tâm


Chat Chat với chúng tôi