Bạn muốn yêu một người hàng ngày kè kè bên cạnh, thì phải chấp nhận anh ta vô công rồi nghề.
Bạn muốn yêu một người đẹp trai, thì phải chấp nhận anh ta rất đào hoa.
Bạn muốn một người đàn ông biết nấu ăn, thì phải chấp nhận anh ta đã từng nấu ăn cho người phụ nữ khác.
Bạn muốn yêu một người dẻo miệng và khôn khéo, chấp nhận đi anh ta đã quá sỏi đời rồi.
Bạn muốn yêu một người ga lăng, thì phải thấu hiểu sự ga lăng bạn đang hưởng thụ chính là điều mà những người phụ nữ trước đã dậy cho anh ta.
Bạn muốn yêu một người có hiếu với cha mẹ thì phải chấp nhận đôi khi bạn sẽ gặp phải người nghe mẹ hơn nghe vợ, và có đôi khi bạn sẽ thiệt thòi.
Bạn muốn yêu một người đàn ông xa hoa và hào nhoáng thì cho dù kết cục có ra sao thì ngay từ đầu bạn đã sống thực dụng thì đừng mong họ sẽ thật thà.
Bạn muốn một người hoàn hảo, có, nhưng không phải của bạn.
Thật ra cuộc đời này công bằng lắm, bạn có được thứ này, hẳn phải mất đi một thứ khác. Trên đời này không ai là hoàn hảo và không ai không có điểm xấu, con người đến với nhau chính là chấp nhận điểm xấu và hoàn thiện cái khiếm khuyết của nhau.
Mỗi người đều tự hỏi, không biết rồi bản thân sẽ gặp người như thế nào, sẽ yêu người ra sao và khi yêu đối phương sẽ đối xử với mình thế nào. Mà lại không ai tự nhìn lại bản thân và đặt câu hỏi, rồi bạn sẽ yêu một người bằng cách nào, bạn sẽ gặp một người tương xứng với bản thân ra sao và khi yêu, bạn đối xử với họ như thế nào.
Chúng ta đừng đòi hỏi yêu cầu ở một người quá cao vì chưa chắc bản thân đã tương xứng với những yêu cầu mà bản thân muốn.
Con người đến với nhau chính là cái duyên, không phải thứ có thể đòi hỏi, khi mà bạn muốn đòi hỏi, đầu tiên phải xác định bản thân xứng đáng và tương xứng với điều ây.
(ST)