Nơi anh đang ở là nơi em ra đi
Anh đang tìm em trong vô vọng , hay đang tìm chính anh trong khoảng trời của đôi ta, mà khoảng trời đó không có bóng em và chưa bao giờ có dáng hình em... Anh đơn phương .
Ngồi nhìn đêm xuống trong sự não nề ngao ngán. Ánh hoàng hôn kia dần thả trôi những ánh mây đen. Bầu trời đêm còn lại vài ngôi sao bé nhỏ, hẳn những ngôi sao của anh và em chỉ còn một nữa, chỉ còn một nữa , chỉ còn của anh, màu tím hoàng hôn dần nhạt phai theo thời gian chỉ còn lại một màn đêm hiu quạnh, nơi đây lúc này chỉ còn anh và chỉ mỗi anh.
Em à! Phải chăng hoàng hôn màu tím đã cho anh một ngày buồn? hay chăng buồi hoàng hôn anh gặp em quá đỗi vui mừng? Hai ngày trái ngược hẳn nhau, làm tim anh tan vỡ mà những mảnh vụn trái tim anh không thể nào hàn gắn lại được, trái tim của anh dành cho em...
Phải rồi! Anh đã gặp em giữa một trời thu se lanh, anh còn nhớ như in buổi tối hôm ấy, chỉ có bóng em ngồi một mình trên chiếc ngế băng của bến đỗ xe buýt, và rồi anh đến bắt gặp và làm quen được em, trong phút giây định mệnh ấy, anh biết mình sẽ mãi khắc nghi hình bóng bé nhỏ ấy, khắc sâu khoảnh khắc trao nhau tiếng yêu tuyệt đẹp này.
Và cho đến lúc này anh còn nghĩ phải chăng làn gió thu kia chìm trong cơn mộng mị, trong cơn say giấc nồng tràn ngập một tình yêu mà giờ đây chỉ còn anh, anh đợi một ngày ánh mắt em nhìn về anh và nói rằng "Em vẫn còn yêu anh"
Một hơi ấm lan tỏa từ màn đêm hôm ấy, nó dịu nhẹ, thơm nồng ngây ngất, chiếm hết khoảng trời riêng của anh mà nơi đó anh nguyện đặt một nữa trong tim của mình, và đó giờ dành cho em và mãi dành cho em.
Bao yêu thương của anh và em sao vụt mất, hay chỉ mình em...
Đúng vậy anh xin chờ đợi em, anh sẽ ngây thơ trong giấc mơ, vì anh biết sự ngây thơ của anh sẽ thôi thúc và đánh thức trái tim em trở lại...
Anh đợi một hoàng hôn thứ ba khác, được gặp lại em và anh hy vọng hoàng hôn của chúng ta không phải là một màu tím mơ hồ mà tràn đầy một màu hồng của tình yêu đẹp và anh nguyện làm ánh hồng tô thắm bờ môi em...
(ST)
CHÚC CÁC BẠN & GIA ĐÌNH BUỔI TỐI BÌNH AN, ẤM ÁP