Tiểu Tam - có nghĩa là luôn sai phải không?

Posted: Thứ Sáu, Ngày 12-05-2017, : 892.

Đối với một người phụ nữ mà nói, không gì hạnh phúc bằng tìm được một người yêu thương mình. Tôi thường mỉa mai cô chị của mình rằng đời gái không giống như những chiếc bánh mì chui ra cùng một lò, không nên lúc nào cũng chăm chăm xem sách báo, nay nó kêu dùng cách kéo lỏng kéo buông, mai dùng chiêu giận hờn đá đẩy thì cũng làm theo nó. Mỗi một người đàn ông đều khác nhau, tình yêu của họ cũng khác nhau, cách họ thể hiện và đón nhận tình yêu cũng hoàn toàn khác nhau, nếu lấy cách yêu này đập vào cách yêu kia, chưa biết chừng lại đường ai người ấy đi. Tiểu Tam - có nghĩa là luôn sai phải không?

***

Thấy bảo hôm nay chị hẹn một người mới quen đi uống nước. Chưa đến giờ đã cuống hết lên, nào là váy áo, làm tóc, trang điểm, chị chuẩn bị rất kĩ càng khiến đứa em như tôi ngồi ăn bỏng ngô mà cứ mở to mắt ra nhìn.

 

Chị luôn than số chị xui xẻo trong tình duyên, toàn gặp người không tốt, không chung tình với chị, hết lăng nhăng lại vợ con. Đòn đau nhớ đời, những lần gặp gỡ sau đó chị đều rất cẩn thận xem xét để tránh xa những kẻ đã có gia đình. Họ hàng ai cũng giục chị lấy chồng. Khổ thân chị tôi, một mặt cũng muốn yên bề gia thất, một mặt thì ngại với bạn bè cùng lứa xung quanh, ai người ta cũng có chồng con hết rồi, bà con trong họ cũng thi nhau nhắc nhở. Mà chị tôi không hề xấu, chị rất xinh là đằng khác, có trách cũng chỉ có thể trách cái số chị không may mắn.

Còn nhớ năm kia chị đau khổ khi phát hiện ra người đàn ông mình đặt hết tình thương lại đã có vợ và con trai một tuổi. Mà có phải vợ con hắn ở quê nhà xa xôi gì đâu, ngay trong thành phố này mới đau chứ. Chị bị lừa một cách rất vớ vẩn. Cái này chính là lừa tình, lừa thân. Chị đau khổ một thời gian dài, ăn khóc, nằm ngủ khóc, đi tắm khóc, tôi chỉ không biết đi vệ sinh chị có ngồi khóc không nữa. Cũng thương chị. Mỗi lần nhà có cúng giỗ, chị đều đến nhanh đi nhanh, tránh cái cảnh ăn xong ngồi uống nước, cô chú bác lại thuận mồn nhắc đến hôn nhân lỡ làng của chị. Tôi bảo với chị, hóa ra khi con người ta yêu rồi lại phát hiện ta sức chịu đựng của mình phi thường đến mức nào.

Chị là gái đẹp trong hội nhí nhố của xóm, là hoa hậu bé nhỏ trong khoa, là cô nàng vui tươi đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, nhưng yêu đương đã làm già chị. Sau vụ lừa tình lừa thân ngớ ngẩn ấy, chị đâm ra đăm chiêu suy nghĩ suốt ngày, ít nói và ít nhăn nhở đi, chẳng còn ôm vai tôi mỗi buổi tối tâm sự, chị rơi nước mắt nhiều hơn ngày trước. Tôi hay trêu chị như túi bóng nước, cầm cái kim nhỏ chọc nhẹ cũng khiến nó phun ra tràn trề. Chị bảo yêu đi rồi hiểu, tôi thấy chị thảm thế thì sao dám yêu chứ. Cứ nghĩ đến tôi lại tiếc nước mắt của chị tôi.

Đợt đó yêu đương một hồi cũng không ai trong nhà biết, kể cả cái lúc chị đau khổ khóc lóc đến tê tâm phế liệt cũng không ai hay. Ngoài tôi ra, chị luôn ra vẻ thản nhiên trước mặt mọi người. Tôi muốn mắng chị, con gái mà, đau khổ thì cứ khóc đi, chẳng ai cười khi con gái khóc vì đau khổ, có khóc ra thì đau buồn mới theo đó mà trôi đi hết cho lòng thêm thanh thản. Tôi muốn mắng chị giả thanh cao, sao cứ phải âm thầm chịu đựng, muốn mắng cứ mắng, muốn chửi cứ chửi, tôi sẽ ủng hộ chị, sẽ giúp chị xả giận lên thằng đàn ông đó, tôi sẽ đánh cho hắn không còn nhìn thấy trời đất gì nữa. Nhưng không, chị chọn cách im lặng và biến mất lặng lẽ như chưa bao giờ xuất hiện. Tối muốn mắng chị ngu ngốc, trong khi thằng khốn đốn mạt bại hoại đồi bại kia nằm ôm vợ con hưởng hạnh phúc thì một mình chị ngồi trong nhà về sinh lấy tay bịt miệng khóc trong tiếng nấc. Chị tôi ngốc, ngốc vì trót yêu người ta quá thật lòng. Cứ nhìn chị tôi đây, tôi nghĩ, nếu được, khỏi cần yêu đương. Một cô gái cho dù IQ cao đến đâu đi nữa thì khi yêu IQ cũng bằng không kèm theo sự mù quáng. Chị tôi không ngoại lệ. ngoài miệng tôi luôn khuyên chị tôi đau buồn nào rồi cũng sẽ qua hết nhưng trong thâm tâm tôi cũng rõ chị khó lòng vượt qua nỗi đau này. Dạo này cứ đến đêm tôi lại thấy chị lẩm nhẩm mấy câu nói không biết xem ở đâu :

Đêm cô đơn là ai bắt em chờ đợi

Khi nào một nụ cười lại trở thành một yêu cầu xa xôi

Cho dù thời gian quay ngược cũng chẳng thể giữ lại được

Những điều đó là vì tuổi trẻ nông nổi

Tựa như mùa thu lá bay

Đã sớm bay

Nhưng có mấy lời em vẫn mãi không thể nói ra

Nếu như chúng ta vẫn ở bên nhau

Ngọt ngào đã bỏ lỡ liệu còn có thể tiếp tục

Chiếc áo khoác cùng từng nhau sưởi ấm

Vứt ở nơi đâu

Nếu như chúng ta vẫn ở bên nhau

Dù đêm tối cỡ nào em cũng không cần tránh né

Một đoạn kí ức niêm phong vĩnh viễn cất vào kho trí nhớ

Theo gió bay...

Hát hay đọc cũng chẳng rõ, chỉ cơ hồ sau đó chị lại khóc, khóc nức nở làm tim tôi thắt lại.Tôi thương chị, xót thay cho cái lòng ẩm ướt vì máu rỉ từ cái tim nứt toác. Thời gian đó với chị như địa ngục, hẳn trong lòng đầy rẫy những khối ngổn ngang vô phương hướng.Lòng chị chật hẹp mà tư tâm cứ chất đầy. Tôi khuyên bảo một thời gian, sau biết có nói cũng không giải quyết đc gì nên kệ chị tự mình vượt qua. Có người trách chị mù quáng yêu người đàn ông đã có vợ. Mà đâu phải, yêu rồi, sống chết vì người ta rồi chị mới biết người ta đã có vợ, chị không sai, nhưng chị rất ngốc, rất dại, trong tình yêu, cớ sao lại ngây thơ đến thế. Cũng phải, mấy ai đề phòng chính tình yêu của mình bao giờ đâu, yêu vào rồi người ta hay điên cuồng lắm. Chính tôi cũng hay cười chị điên cuồng yêu đương, chị thì cười tôi chưa yêu bao giờ nhưng như nhà tâm lí tình yêu. Lâu lắm rồi chị em tôi không vui đùa như trước, không mua sắm, dạo phố , ăn quà vặt. Cũng chẳng còn tâm trí nào nữa, chị buồn, tôi cũng buồn theo chị. Chị còn điên đến mức hàng ngày viết thư cho người ta nhưng may là không bao giờ gửi, tôi có thấy những bức thư có màu vàng màu hồng ấy, tôi cũng có đọc, chị cũng không để ý, cảm giác như sau khi viết ra rồi chị lại coi như nó không phải của mình, viết rồi kẹp lung lung, ném lung tung và luôn coi như không nhìn thấy nó. Nếu đã thế, sao chị còn viết. Chị bảo chị yêu người đàn ông đó nhiều lắm.

Có một số người không đợi được tình yêu của mình chỉ có thể bất lực bỏ đi, có một số thứ không thể nào có được, chỉ có thể từ bỏ, có một số chuyện đã qua dù hạnh phúc hay đau xót cũng chỉ có thể chôn xuống tận đáy lòng, có chút nào hi vọng về thực tại hay tương lai cũng chỉ có thể tự tát vào mặt mình cho tỉnh lại.

Có một số tâm tình vốn bất lực cũng chỉ có thể tự mình làm tiêu tan đi, có một số nhớ nhung chưa được giải tỏa nếu phải nói ra thì thà không nói. Nhưng mà, khi nhớ đến không thể chịu đựng nổi, lại cắn răng im lặng như vô dụng, sẽ dùng một số lời nói trong kí ức xa xôi đưa lên miệng, làm người khác không nhịn được muốn nghe thêm lần nữa.

Bởi vì không có ai xứng đáng để trao gửi nên đành mượn một đôi tai vô hình để tự mình nói cho chính mình nghe.

Thời gian trôi qua, chị sợ yêu nhưng cũng vội vã yêu, ai giới thiệu chị cũng nhận lời xem mặt nhưng hầu như về đến nhà lại quên hết những gì về người vừa gặp. Bạn bè hết lời về gia đình và con cái của họ. Cô dì chú bác hết lời về cuộc hôn nhân vô định hình trong tương lai cho chị.Hôm nay cũng vậy, chị nhận lời đi xem mặt, chuẩn bị rất kĩ nhưng tôi đoán không sai lát nữa về lại quên sạch. Hôm nay chị cũng rất xinh đẹp, ăn mặc hợp mốt. Chị lại đi xem mặt.

Tôi thương chị mình.

 

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 



NỘI DUNG CÙNG CHUYÊN MỤC: "Tâm Sự - Chia Sẻ"


Có Thể Bạn Thích

Những năm tháng đi qua
10 câu nói bất hủ của Bill Gates
Thương trẻ mồ côi
Nhiều chuyện
Bà chị khó tính
Giận dữ
Chết Thật, Vợ Dù Xấu Mà Không Biết Giữ Là Cũng Mất Như Chơi!
Vâng dạ…
Tông hợp hình ảnh bánh sinh nhật vui nhộn hài hước nhất trên facebook
Lặng người suy ngẫm trước bài văn viết về sự thành công
Quá Khuya Để Chiều Lòng Bạn Gái
“Thời Này Trai Giàu Toàn Mang Dream Đi Cưa Gái: Em Không Biết À, Cô Gái Vật Chất?”
Vợ Bị Chồng Đánh Mà Vẫn Vui
Làm nhục
Cách Vào Đề 'bá Đạo' Của Thầy Giáo
Cô đơn chiều nhạt nắng
Câu Hỏi 'khó Đỡ' Của Luật Sư Khiến Nhân Chứng Choáng Váng
Những câu status hay nhất mọi thời đại về tình bạn bằng tiếng anh
Bất tỉnh…
Người anh hùng

Trang Mọi Người Quan Tâm