Chúng mình đã làm bạn với nhau mười mấy năm rồi, ngần ấy năm mối quan hệ của chúng ta không quá vồn vã cũng không quá hờ hững, đủ để chúng ta ngồi lại với nhau kể cho nhau nghe biết bao kỉ niệm vui buồn. Tuy, chúng mình là những người bạn thân thiết như thế nhưng, luôn có một khoảng cách nhất định mà mình đã tạo ra.
***
Cứ một tháng vài lần chúng mình lại gặp nhau, nói cho nghe đủ thứ chuyện trên trời dưới đất nhưng, chúng ta chưa bao giờ nói với nhau chuyện chúng mình. Mỗi lần gặp nhau, mình sợ nhất là nói đến chuyện chúng mình, nên những chuyện bé cỏn con của thiên hạ được lôi ra bàn luận rộn ràng, sôi nổi. Và lần nào cũng thế, mình cũng cố tình đi xe một mình và đến chỗ hẹn chứ không muốn ngồi sau xe bạn chở. Vì, mình sợ. Mình sợ tình bạn mà chúng ta đã có với nhau suốt quãng thời gian bỗng chốc tan ra như mây khói, mình sợ nhìn sâu vào đôi mắt bạn sẽ đọc được tình cảm chan chứa bạn dành cho mình. Mình biết chứ nhưng cứ giả vờ như thế đã rất rất lâu rồi.
Về quê, ghé thăm gia đình bạn, mẹ bạn nói bóng gió chuyện chúng mình. Mình chỉ biết cười cười rồi lảng sang chuyện khác. Chắc gia đình bạn cũng sốt ruột chuyện lập gia đình của bạn lắm rồi, bạn và mình đâu còn trẻ nữa, đi qua nửa đời người rồi còn gì. Bạn thân của chúng ta đã có gia đình và có con hết rồi, tuy cuộc sống của mỗi người trong nhóm chúng ta chưa được đầy đủ nhưng cũng tạm được so với vô số người trong xã hội.
Bạn bè mỗi lần ngồi lại ai cũng ghép đôi cho tụi mình , mỗi lần như vậy bạn có biết mình ngại lắm ko ? Bao nhiêu năm rời khỏi quê để đi làm một số việc đôi lúc bạn hỏi mình công việc nhưng mình chỉ nói qua loa chưa bao giờ đề cập đến công việc và cuộc sống của mình. Còn mình hỏi bạn đủ thứ từ chuyện gia đình, công việc, chuyện đông tây, nói luyên thuyên với bạn chuyện đá banh - môn thể thao mà cả hai bọn mình đều yêu thích. Có phải bên mình bạn thấy thoải mái như một thằng bạn thân ko, vì mình bà tám, chuyện gì cũng biết và nói huyên thuyên , cười tít mắt sau mỗi câu chuyện cười..Nhưng, bạn có biết không, đằng sau là nỗi sợ một ngày nào đó bạn nói câu "tỉnh tò " với mình. Không biết lúc đó mình phản ứng như thế nào để không phải đổ vỡ một điều gì đó tốt đẹp mà bấy lâu nay gìn giữ...
Có đôi lúc cũng cố gắng thử nghĩ đến bạn nhưng ko được bạn à ! Ngoài tình bạn thân thiết mà mình dành cho bạn ra, mình không thể tiến xa hơn trong mối quan hệ này. Trong thâm tâm mình luôn mong bạn tìm một cô gái thích hợp để tính chuyện trăm năm, bạn cũng đã lớn rồi, là con trai đầu trong gia đình chắc cả nhà đang mong một hỷ sự và cháu nội được ra đời...
Xin bạn đừng vì mình, đừng vì một đứa con gái chưa bao giờ vượt quá giới hạn của tình bạn, chưa bao giờ nói cho bạn nghe về bản thân mình mà hoài đợi cho phí hoài tuổi thanh xuân..Mình còn nhiều điều phải làm, mình có thể không giống những cô gái khác..Mình xin lỗi, nhưng chưa bao giờ từ đầu mày đến cuối mắt, trong giọng nói mình lấp lửng , mình rất thẳng thắn trong chuyện tình cảm, mình ko muốn tổn thương người khác nhất là với một ng bạn mà mình trân trọng.
...
...
hãy yêu và kết hôn như bao người đàn ông khác, bạn nhé !
vì mình sợ vỡ tan tình bạn nên đã trốn tránh một số người, trong đó có bạn,bạn cũng biết mà phải ko ?
Đã bao nhiêu năm rồi mình vẫn luôn một mình và giờ mình cũng chỉ muốn một mình. Mình không muốn làm tổn thương bạn nhưng bằng cách này hay cách khác bạn cũng sẽ hiểu ra được mình không muốn mất đi một tình bạn lâu bền như thế này
Mình cầu mong, bạn tìm được một cô gái tốt sẽ cùng bạn đi đến chân trời góc bể, cùng bạn chia ngọt sẻ bùi trong cuộc sống, cùng bạn sinh những đứa con xinh đẹp, ngoan ngoãn.
...
...
...
Chúng mình mãi mãi là bạn -là những người bạn mà suốt đời này ta khắc cốt ghi tâm, nhé bạn thân thương !