Anh không hoàn hảo, cũng có lúc say nắng, lạc lối yêu thương. Em ghen tuông, giận hờn, trách móc nhưng vì tình yêu em luôn tha thứ cho anh.
Gửi anh, người đàn ông đang cùng em xây dựng gia đình nhỏ
Em thường nói mình không phải người phụ nữ tốt nhưng sẽ cố gắng làm tốt vai trò của người vợ. Em không giỏi giang và hoàn hảo nhưng luôn cố gắng hoàn thiện bản thân mỗi ngày, học hỏi và lắng nghe những điều nhỏ nhất để giữ gia đình mình luôn vui vẻ hạnh phúc. Em không thể giúp anh những việc anh đang làm nhưng sẽ làm tốt việc của em. Em cũng không giỏi tính toán, cân nhắc mọi sự tốt đẹp như anh vì xét cho cùng đàn ông luôn là trụ cột gia đình, họ biết phải làm gì để giữ cái trụ cho vững và không bị xô ngã trong mưa bão.
Em là người phụ nữ thất thường nhưng không điêu ngoa, không biết dùng những lời lẽ mật ngọt để lấy lòng anh; không giỏi lãng mạn và nhẹ nhàng như những người phụ nữ khác mà anh thường gặp trong xã hội. Nếu anh đã yêu em, xin hãy yêu con người em. Có một điều luôn đúng mà anh đã biết là chưa bao giờ em nói dối anh. Trước anh, em luôn thành thật và chung thủy; cũng mong anh thành thật như thế.
Em luôn cố gắng hoàn thiện bản thân nhưng dù gì cũng là phụ nữ, mà phụ nữ được cho là yếu đuối, có lúc ghen tuông và cằn nhằn khiến anh phải buồn bực. Những lúc ấy, xin anh đừng cáu gắt, hãy nhường nhịn em, kiên nhẫn chờ đến khi em bình tĩnh và suy nghĩ thông suốt hơn hãy nói lại cho em nghe, em sẽ nhận sai và xin lỗi. Hãy ôm thật chặt khi lòng em chao đảo, mất niềm tin vào cuộc sống, hay khi em gặp khó khăn trong công việc. Cái ôm chặt ấy nhắc em nhận ra anh luôn ở phía sau đón em về bình yên.
Hiện tại anh yêu em, thương em, em nhận ra và biết ơn điều đó; nhưng khi bước chân vào xã hội, bên anh không thiếu phụ nữ xinh đẹp, giỏi giang, cũng không thiếu người có tính cách hay và hơn em mọi phương diện, cũng không thiếu phụ nữ dễ dàng cho anh lợi dụng vì mục đích cá nhân của anh. Nếu một ngày nào đó, trong tim anh không còn có em nữa, thay vào đó là một người phụ nữ khác, hãy thành thật nói với em, em sẽ ra đi. Không phải em không còn yêu anh, không còn cần anh nữa mà vì em không muốn giữ một người không còn tình cảm với mình, để rồi hàng ngày phải đối diện sự thật là chồng mình lạnh nhạt trong từng cử chỉ, lời nói.
Đàn ông có đầu óc tự lựa chọn, tự quyết định, chủ động yêu ghét rõ ràng, nhưng lại có ít đàn ông đủ thông minh để nhận ra đâu là vàng thật, đâu là vàng mã, vì tất cả đều lấp lánh như nhau. Đàn ông cũng không đủ kiên nhẫn để “lấy lửa thử vàng”, thế nên em không thể trách người phụ nữ ấy đã “cướp mất” người đàn ông của em, có trách là trách bản thân em đã không đủ tốt, gia đình không đủ hạnh phúc và ấm áp để giữ anh ở lại, khiến anh lạc hướng yêu thương. Nếu nghĩ xa hơn một chút sẽ thấy tội nghiệp người phụ nữ ấy, vì trong tương lai không xa, cô ấy sẽ lại rơi vào tình cảnh như em, đúng không anh. Nhân quả mà!
Anh cũng không phải là người đàn ông “hoàn hảo”, cũng có lúc say nắng, lạc lối yêu thương. Những lúc ấy, em cũng ghen tuông, giận hờn, trách móc nhưng trên hết vì tình yêu anh dành cho em lớn hơn những điều đó nên em luôn tha thứ cho anh (dù em sẽ rất buồn). Vậy nhé, anh xã “xấu xí” của em! Em yêu anh!