Một cụ già 80 tuổi đang ngồi trên ghế sofa trong căn nhà của mình cùng với cậu con trai 45 tuổi đã được giáo dục rất tốt của ông ấy. Bỗng nhiên, có một con quạ bay đến và đậu vào cửa sổ.
Người cha quay ra hỏi cậu con trai của mình: "Cái gì thế con?"
Cậu con trai đáp: "Nó là một con quạ".
Vài phút sau, người cha lại quay ra hỏi cậu con trai câu tương tự: "Cái gì thế con?"
Cậu con trai nói: "Cha ơi, con vừa nói với cha rồi 'Nó là một con quạ'".
Một lúc sau, ông cụ lại hỏi câu hỏi đó lần thứ ba: "Cái này là gì thế con?"
Và lúc này, cậu con trai bắt đầu thể hiện sự cáu giận qua giọng nói của mình khi anh ta nói với cha mình bằng một sự cự tuyệt: "Nó là một con quạ, một con quạ đó".
Tiếp tục, một lúc sau người cha già lại hỏi câu hỏi ấy lần thứ tư bằng giọng ân cần: "Cái gì đây con?"
Cậu con trai đã hét vào mặt người cha của mình ngay thời điểm đó: "Tại sao cha cứ liên tục hỏi con cùng một câu hỏi dù con đã nói với cha biết bao nhiêu lần rồi 'Nó là một con quạ'. Cha không hiểu được điều này ư?"
Một lát sau, người cha đi về phòng của mình và trở lại với một cuốn nhật ký cũ nát cầm trên tay, ông đã lưu giữ nó kể từ khi cậu con trai chào đời.
Ông nhẹ nhàng mở một trang trong cuốn nhật ký ra và yêu cầu cậu con trai đọc những gì được viết trong đó.
Người con trai đọc, những lời sau đây được ghi chép trong cuốn nhật ký :
"Ngày hôm nay, cậu con trai bé nhỏ ba tuổi của tôi đang ngồi cùng với tôi trên chiếc ghế sofa, vào lúc đó bỗng nhiên có một con quạ đậu trên khung cửa sổ. Cậu bé đã hỏi tôi 23 lần câu hỏi: 'Nó là gì vậy?', và tôi trả lời lại cậu bé hết thảy 23 lần rằng: 'Nó là một con quạ, con ạ'. Cứ mỗi lần cậu bé lặp lại câu hỏi đó là tôi lại ôm cậu bé một cái đầy âu yếm. Tôi không hề cảm thấy bực mình gì cả, ngược lại tôi còn cảm thấy thương đứa con ngây thơ của mình nhiều hơn".
Trong khi cậu bé hỏi cha mình 23 lần "Cái này là gì?", người cha đã không có một chút cáu gắt, vẫn trả lời 23 lần như nhau trong cùng một câu hỏi. Vậy mà, ngày hôm nay người cha già chỉ mới hỏi con trai của mình 4 lần trong cùng một câu hỏi như ngày xưa mà anh ta đã cảm thấy phát cáu và khó chịu.
Vậy nên...
Nếu cha mẹ của bạn lúc về già, xin đừng cự tuyệt họ hay xem họ như một gánh nặng, mà hãy nói chuyện với họ bằng những lời tử tế, điềm tĩnh, lễ phép, khiêm tốn và ân cần với họ. Hãy thật chu đáo với đấng sinh thành của bạn.
Kể từ ngày hôm nay, hãy tự nhủ điều này "Tôi muốn nhìn thấy cha mẹ tôi hạnh phúc mãi mãi. Bởi họ là người đã chăm sóc tôi từ khi tôi còn là một đứa trẻ, luôn trao cho tôi sự ấm áp, tình yêu đầy vị tha. Cuộc đời họ đã vượt qua biết bao ngọn núi cao, thung lũng sâu, không màng đến những cơn bão và họ đã nuôi dạy tôi, để tôi có thể trở thành một con người chỉnh chu trong xã hội như ngày hôm nay".
Hãy gửi lời cầu nguyện đến Chúa Trời rằng "Tôi sẽ đối xử với cha mẹ tôi theo cách tốt đẹp nhất".
Tôi sẽ luôn dành cho cha mẹ mình những ngôn từ tốt đẹp và tử tế nhất cho dù họ có như thế nào đi chăng nữa!