(Truyenhaymoingay) Và sẽ có một ngày những giọt nước mắt không còn lăng dài trên má mỗi đêm. Đó là ngày tôi quên được anh!
***
Một buổi chiều, nắng nóng rồi bất chợt mưa, tôi thấy anh giữa đám đông xa lạ. Hình ảnh ấy bám lấy tôi và rồi vô tình hay duyên số đã cho anh và tôi bắt đầu một tình yêu. Một tình yêu nhẹ nhàng, không quá sâu sắc nhưng đủ để tôi biết rằng tôi yêu anh nhiều như thế nào!
Tôi một cô gái từng bị tổn thương, tôi sợ quá yêu thương sẽ nhận lại nhiều đau khổ. Vì thế tôi luôn nghĩ tới việc từ bỏ, cứ mỗi khi anh làm việc gì khiến tôi không vui thì xích mích lại xảy ra và tôi lại muốn chia tay. Tôi muốn từ bỏ, tôi muốn trốn chạy tình cảm của chính mình. Nhưng rồi, anh nắm được tay tôi và níu giữ tôi ở lại bên anh.
Gần 2 năm là một khoảng thời gian không quá dài nhưng cũng đủ làm tôi hạnh phúc, hạnh phúc khi có anh. Anh một người con trai chẳng giỏi chiều bạn gái, đôi lúc bỏ rơi tôi vào những lúc tôi cần anh nhất. Không hẳn thế anh còn là người cho tôi biết yêu thương không thể hiện qua bằng lời nói mà bằng những hành động thiết thực hơn. Và cứ thế, tình yêu giữa chúng tôi dần đầy ắp những kỉ niệm, dù nó là buồn hay vui.
Nhưng tại sao lúc tôi biết học cách yêu thương, biết trân trọng những thứ mình đang có. Biết tha thứ những vô tâm của anh, biết suy nghĩ cho anh nhiều hơn thì lại là lúc anh nói chúng ta nên dừng lại. Anh nói anh rất yêu tôi, anh nói xin lỗi tôi, nhưng anh bảo anh không thể tiếp tục.
Anh nói là anh và tôi sẽ không có kết quả.Anh đã biết từ lâu rồi nhưng anh không muốn nghĩ đến nó, anh bỏ mặc nó để có tôi. Và giờ thì anh nghĩ chỉ có tình yêu thôi là không đủ. Anh nói anh phải theo sự sắp đặt của gia đình anh. Tôi có thể hiểu, tôi hiểu hết tất cả. Vì tôi biết giữa chúng tôi có khoảng cách và tôi cũng từng bị giống như anh. Tôi đã đấu tranh để đến với anh nhưng sao anh lại không thể cố gắng vì tôi cơ chứ. Chỉ cần anh cố gắng thì tôi sẽ cố gắng cùng anh. Dù kết quả có thế nào đi chăng nữa thì mình đã cố gắng hết sức và không có gì để hối hận.
Nhưng, tất cả chỉ là suy nghĩ của riêng tôi.
Tôi đã chấp nhận từ bỏ- tình yêu của tôi..
Tôi sẽ cố quên..
Và sẽ có một ngày những giọt nước mắt không còn lăng dài trên má mỗi đêm..
Đó là ngày tôi quên được anh!