Con dâu vàng

Posted: Thứ Năm, Ngày 11-05-2017, : 878.

Tôi tự nhủ với lòng mình sau này sẽ kiên quyết bảo với người yêu là sau khi cưới nhau là phải sống riêng, bởi tôi quá ám ảnh cảnh chị gái tôi lấy chồng phải về nhà chồng ở.

***

Yêu chồng, chị gái đã khăn gói về nhà chồng làm dâu. Bà mẹ chồng với giọng nói rít rịt như sợ người khác thấy răng do cả đời phải tảo tần lo lắng "cơm áo gạo tiền" nuôi con ăn học, lại một tay nuôi chồng. Trong khi ông chồng không làm ra tiền lại có tính trăng hoa, hết chạy theo cô này thì lại chạy theo cô khác, nên bà giống như muốn trả thù đời khi thấy con trai cưng chiều và chung thủy tuyệt đối với vợ, nhất vợ nhì trời. Không biết bao nhiêu ngày, chị gái về nhà, khóc sưng đỏ mọng cả mắt khi kể chuyện làm dâu, khiến cho tôi nổi cả da gà, da vịt nên tôi quyết định sau này lấy chồng nhất nhất phải sống riêng.

 

Ngay từ khi còn đi học, tôi đã kém về nữ công gia chánh. Thêm việc chị gái lấy chồng như thế nên mẹ tôi đâm ra lo lắng bắt tôi học không thiếu thứ gì từ may vá, cắm hoa đến nấu ăn. Môn nào tôi cũng làm được nhưng không giỏi có lẽ tôi không có khiếu về những việc đó. Chính vì vậy mà khi tôi tốt nghiệp đại học rồi đi làm, rồi đến tuổi lấy chồng, tôi rất sợ phải làm dâu, rồi thêm chuyện của chị gái khiến tôi càng sợ. Nhưng người tính không bằng trời tính. Duyên nợ thế nào tôi yêu phải một anh con một vậy là ước muốn ở riêng của tôi tan thành mây khói. Ngoài chuyện của chị gái. Tôi còn nghe không biết bao nhiêu chuyện về cảnh mẹ chồng nàng dâu đặc biệt là những nhà chỉ có con trai độc nhất. Những ngày đầu mới về làm dâu lúc nào tôi cũng tự tạo cho mình một vỏ bọc và lúc nào cũng ở trong tư thế xù lông nhím để tự bảo vệ mình.

Tôi có một căn bệnh đau đầu kinh niên từ thời còn đi học, mỗi lần lên cơn đau thật là khủng khiếp. Tôi đã chữa trị nhiều nơi, đi nhiều bác sỹ mà bệnh tình vẫn không khỏi. Khi mẹ chồng biết tôi bị bệnh, mẹ đã cùng tôi bắt xe đò đi gần 100km đến gặp một ông thầy thuốc có tiếng mà mẹ hỏi thăm nhiều người mới biết được. Rồi cả tháng trời, ngày nào mẹ cũng sắc thuốc cho tôi uống, nhờ thuốc, nhờ công lao và tình yêu thương của mẹ mà bệnh tình tôi khỏi hẳn. Thế rồi tôi có thai. Tôi bị động thai nên bác sỹ bắt tôi phải nằm an dưỡng một chổ. Vậy là mẹ phải chăm sóc, cơm nước cho tôi hàng ngày không một lời than vãn. Khi tôi sinh con, mẹ nhiều việc đến thế vậy mà còn nhớ mua xí muộn cho tôi ngậm để đỡ nhạt miệng. Tôi sinh liên tiếp cho mẹ hai nàng công chúa, mẹ cũng không buồn hay trách cứ gì tôi mà mẹ còn an ủi khi thấy tôi buồn vì đã không sinh được cho mẹ một thằng chống gậy. Mẹ chăm sóc tôi và các cháu rất chu đáo. Có nhiều đêm mẹ bồng cháu cho tôi ngủ. Công lao của mẹ đối với mẹ con tôi là vô bờ bến, vậy mà có ai hỏi thăm gì tôi, mẹ đều khen tôi là con dâu vàng của mẹ. Tôi rất lấy làm xấu hổ, vì từ khi làm dâu đến giờ, tôi chưa làm được điều gì cho mẹ.

Ở đời, người tốt ít khi gặp được điều may mắn, mẹ bị tai biến phải nằm một chỗ. Tôi đã chăm sóc mẹ nhiều năm trời như thế cho đến khi mẹ về với thế giới bên kia. Tôi chăm sóc bằng trách nhiệm, tình yêu thương và cả lòng kính trọng mà tôi dành cho mẹ. Bây giờ mặc dù mẹ đã không còn trên thế gian này nữa nhưng thỉnh thoảng vẫn có người còn gọi tôi là con dâu vàng của mẹ.

THU HIỀN

 

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 





Trang Mọi Người Quan Tâm