Anh sinh ra làm khổ chị, làm khổ biết bao cuộc đời nhưng lại mang đến hạnh phúc cho em đến hơi thở cuối cùng...
***
Em gái ạ.
Khi chị biết về em, là khi chị biết em đang ở một vị trí giống chị ngày xưa...
Chị chỉ nói giống thôi vì em biết không? Mỗi con đường đi qua, mỗi một người ta gặp có thể như nhau nhưng cách ta lựa chọn và cách ta tô vẽ cho cuộc đời mình thật khác...
Nhìn em hạnh phúc hôm nay, chị cũng từng nhìn lại mình của quá khứ...rằng mình có lúc hạnh phúc bên một người đàn ông.
Mà người đó giờ lại đang ở bên em :)
Em đừng ngạc nhiên vì điều đó, cũng đừng ngạc nhiên vì chị lại viết cho em những dòng này...
Em biết không? Chị không giận em, cũng không lấy làm vui để chúc mừng em hạnh phúc hay có một cái kết khác chị. Chị không dám chắc về điều đó không phải vì chị ghét em, hay vì chị đố kị với nụ cười mà hôm nay em có...
Chỉ là chị không có lòng tin với người đàn ông mà ngày xưa chị yêu, người đàn ông mà hôm nay nói lời hẹn thề với em...
Cuộc đời này xoay chuyển quá nhanh, quá vội vàng và đôi khi lại quá phủ phàng em nhỉ?
Chị với em là hai cuộc đời tách biệt thế mà hôm nay lại có duyên biết nhau, lại có duyên tương phùng chỉ vì sự thay đổi dễ dàng của một người đàn ông.
Cuộc sống rất đẹp đúng không em?
Anh cũng rất tốt với em, phải không? Nên hôm chị nhìn thấy em, em mới cười thật tươi như thế!
Chị cũng từng có rất nhiều nụ cười, rất nhiều niềm vui, có thể khác em hôm nay, có thể ít hơn nhưng nó cũng đến từ cùng một người, từ cùng một câu nói... Thật là lạ em nhỉ?
Có lẽ khi biết rằng chị còn yêu anh...Em sẽ tự đặt cho mình một câu hỏi.
Có lẽ khi biết rằng thỉnh thoảng nhớ anh, chị vẫn khóc... Em sẽ nhận thấy mình hôm nay thật may mắn.
Chị cũng mong rằng thế vì chị sợ lắm một ngày em tựa lên vai chị, thả trôi đi những nỗi buồn bằng những dòng nước mắt đắng chát
Chị không đủ mạnh mẽ để chúc phúc cho em và anh, nhưng chị lại càng không có dũng khí để im lặng ngồi đó, nhẹ nhàng để vai cho em nghiêng đầu mà không bắt đầu cào xé những nỗi đau của riêng mình...
Chị yêu anh thật nhiều.
Và vẫn còn yêu anh , không ít đi chút nào.
Mỗi ngày chị tự trách mình
Trách anh
Trách cuộc sống này quá thực dụng, trách sự dối gian bạc bẽo của con người, của đàn ông, của người mà chúng ta đang yêu...Nhưng bảo chị sinh lòng hận thù thì chị không dám
Vì chị sợ rằng vì quá hận một người đàn ông mà kiếp sau lại yêu phải đúng người đàn ông đó, phải tệ bạc cho người đàn ông đó hận lại mình...
Chị không muốn.
Chị không muốn có người đàn ông đó thêm một lần nữa...
Đau quá đủ và nhạt nhòa quá đủ rồi em ạ...
Em cũng đừng nghi ngờ anh nhé
Và cũng đừng hoảng loạn khi biết tình yêu của anh có giới hạn
Và đừng đánh mất mình khi em biết anh không phải là người chung thủy nhé
Đừng trách mắng anh
Đừng chì chiết anh
Đừng khóc lóc, đừng làm ồn ào chuyện xấu của anh
Đàn ông không thích nước mắt của phụ nữ dù cứ hay khiến phụ nữ buồn
Đàn ông không thích một phụ nữ nói nhiều, nhưng nhiều người phụ nữ vây quanh thì không thành vấn đề
Đàn ông sẽ đến bên người luôn biết giữ im lặng
Đừng xót xa vì anh
Đừng đau lòng
Đừng níu anh lại vì điều đó khiến anh ra đi càng nhanh...
Có lẽ em đang cười chị vì em sẽ nghĩ đó từng là sai lầm của chị, em sẽ khác, em sẽ sáng suốt hơn chị để giữ anh lại cho riêng mình nhưng em ạ
Đàn ông là những cánh bướm, hút hết mật ngọt sẽ tất tả bay đi tìm một bông hoa khác
Em yêu rồi, em sẽ đi qua tất cả những sai lầm mà một nửa thế giới từng bước qua
Em biết hạnh phúc rồi, em sẽ nuối tiếc và day dứt những dại khờ nông nổi của mình khi bất hạnh kéo đến...
Em đến sau không có nghĩa em sai
Em biết anh sau không có nghĩa em chỉ là người thay thế
Em yêu anh trễ không có nghĩa tim anh không có chỗ dành cho em
Có thể vì đợi em mà anh làm lầm lỡ biết bao cuộc đời những người con gái khác
Có thể vì đợi em mà anh biến nước mắt của những người yêu anh thành sông dài
Có thể vì đợi em mà anh đã từng là người cha tàn nhẫn của trẻ con tội nghiệp
Có thể vì đợi em mà anh ngày xưa đã khiến chị mệt mỏi với thế giới ngoài kia, chị đã từng mong mình có một giấc ngủ thật lâu, đủ lâu để khi thức dậy, có thể nhìn anh như một người xa lạ
Đủ lâu để trái tim mình có thể biến thành đá
Đủ lâu để cái đầu bướng bỉnh đông đặc như mùa Đông lạnh
Đủ và đủ
Không cần dư thừa... Chỉ thế thôi em ạ :)
Chị đến trước không có nghĩa chị có quyền đòi hỏi công bằng
Chị đến trước không có nghĩa chị có quyền đuổi em đi
Có quyền tranh giành
Có quyền thắng thua
Hay có quyền nhốt anh vào chiến tích của riêng mình
Giam anh ở lại
Chị chưa bao giờ cho mình cái quyền đó
Thế nên chị đã là chị em
Đã là người đến trước
Và đã là một phần quá khứ của anh
Em gái ạ
Em đừng ghen tuông
Em đừng giận
Đừng cảm thấy thua thiệt vì đến sau chị
Nếm môi anh chậm
Ôm anh trễ
Nắm tay anh sau
Và hưởng thụ tình yêu anh không đủ trọn vẹn tinh khôi
Biết đâu đấy
Em sẽ là cô dâu đầu tiên của anh
Người phụ nữ được chia nửa ngôi nhà với anh
Người đàn bà được anh ôm ấp mỗi đêm
Người mẹ đầu tiên chia sẽ cùng anh những đứa con đầu tiên
Biết đâu đấy
Anh sinh ra là để cho em
Anh sinh ra làm khổ chị, làm khổ biết bao cuộc đời nhưng lại mang đến hạnh phúc cho em đến hơi thở cuối cùng
Anh sinh ra để mang đến cho em niềm vui, nỗi buồn, chút hoài niệm
Biết đâu đấy
Tất thảy những người đã từng yêu anh, khóc vì anh sẽ nhìn em đầy ngưỡng mộ và khao khát...
Thế nên em đừng buồn
Hãy yêu anh
Và đừng để một ngày nào đó, tựa lên vai chị với đôi mắt ướt
Đừng chia sẻ cho chị nỗi đau của em
Đừng chia sớt cho chị bàn tay lạnh căm của em
Đừng nhìn chị bằng ánh mắt đồng cảm
Đừng xót xa
Đừng...
Em gái ạ !
Miss.