(Truyenhaymoingay) "Anh sẽ không cưới em đâu, anh nói thật lòng đó"
***
Tôi cứ ngỡ mình sẽ chẳng có thể viết về anh, viết về tình yêu của tôi, về những nỗi đau mà đã từ lâu tôi giấu ở trong lòng, tôi luôn tự lừa dối bản thân mình rồi sẽ hết yêu anh thôi, tôi sẽ yêu người khác nhưng tôi sai rồi anh à.....tôi vẫn còn rất yêu anh.
Tôi cố gắng trong mệt mõi, dõi mắt nhìn về nơi có anh, có một hình bóng thân quen, có 1 bóng hình mà tôi yêu thương nhất cuộc đời. Anh là gì, là ai, anh đã làm gì để 1 đứa con gái như tôi lại yêu anh nhiều đến như vậy, tôi chỉ biết yêu anh, không biết yêu bản thân mình, tôi tự làm khổ tôi thôi đúng không anh ? "Tại sao không phải là tôi? Tại sao không phải tôi?" Tôi muốn hét thật to, tôi muốn có câu trả lời, tôi muốn biết thật ra từ lúc bắt đầu cho đến giây phút này tôi đã làm gì sai...!!!!
Tôi và anh vẫn bên cạnh nhau mỗi ngày, mỗi ngày nhìn thấy anh khi thức dậy, dù tôi biết gần giây phút này đây, hạnh phúc này đây sắp kết thúc rồi, là kết thúc thật sự. Tôi không biết có người con gái nào chấp nhận yêu 1 người, yêu chân thành, tha thiết dù biết người con trai đó sẽ có 1 ngày bỏ rơi mình mãi mãi...
"Anh sẽ không cưới em đâu, anh nói thật lòng đó" đúng anh đã rất thật lòng, câu nói từ anh tôi đã nghe rất nhiều lần nhưng sau mỗi lần anh nói tôi điều có cảm giác trái tim mình ngừng đập trong giây lát, cảm giác đau đến không thở được, anh ơi sao lại có thể nhẫn tâm với tôi như vậy, sao có thể đối xử với tôi như vậy, tôi ước anh là người giã dối nhất là ngay trong lúc này đây.
Là tôi tất cả là do tôi, là tôi cam tâm tình nguyện yêu anh, từ lúc chấp nhận tôi đã đánh cược cho cuộc đời mình rồi, và bây giờ cho dù có thất bại thì cũng phải chấp nhận...Sao không phải là tôi, tại sao người anh tìm kiếm, người anh yêu không phải là tôi, tại sao vậy anh....tại sao???.
Trái tim tôi đau lắm, tình yêu là gì? Hạnh phúc là gì hả anh, sao nó không mỉm cười với tôi....sao lại quay lưng với tôi..
Nói làm sao hết được cảm giác của tôi, có cái gì đó đè nặng trái tim, cổ ngẹn đắng, mắt cay cay sau mỗi lần tôi buồn, tôi bế tắc tôi viết về anh tôi đều khóc, tôi không biết tại sao mình có thể khóc nhiều như vậy, tại sao khi buồn lại phải khóc,,,tại sao khi khóc xong tâm trạng của tôi lại tệ hơn như thế hả anh ???
Tôi vẫn yêu anh, dù tôi đã từng cố gắng đừng yêu anh, dù tôi đã cố gắng để dừng lại, sao những người con gái được yêu lại được nhõng nhẽo, được người yêu nâng niu, chiều chuộng còn tôi thì không ?...không phải tôi cần những điều đó nhưng tôi muốn anh biết tôi cũng cần lắm sự yêu thương từ anh, tôi rất cần, có bao giờ anh hiểu cho tôi không anh....Tôi cố gắng đứng dậy sau mỗi lần bị tổn thương để tìm kiếm nhặt lại tất cả những mãnh vỡ sắp xếp lại chúng, dù trái tim đang rướm máu,..tôi đau lắm anh có biết không anh?
Anh ! Đã có khi nào anh rơi nước mắt vì tôi, đã có khi nào anh nhớ về tôi như nhớ người mình yêu thương, nhớ tôi như tôi đã từng nhớ anh, có khi nào không anh? Có khi nào anh suy nghĩ lại mà xót thương tôi, người đã yêu anh chân thành, yêu và cho tất cả không giữ gì lại cho riêng mình, để bây giờ đau lòng nhận ra rằng, anh không hề yêu tôi..tại sao vậy anh,,sao lại không yêu tôi, sao lại cho tôi cơ hội cho tôi hy vọng giờ lại chọn cách ra đi, bỏ lại 1 mình tôi, tôi phải làm sao quên anh đây...!
Tôi cũng muốn mình mạnh mẽ, là mạnh mẽ thật sự chứ không phải gượng cười trước mặt mọi người, trưỡc mặt anh để chứng tỏ mình bản lĩnh, tôi không cần, thật sự không cần, nhiều lúc ngồi 1 mình suy nghĩ, tôi ước mình có thể giống như những nhân vật trong phim tôi hay coi họ đau khổ vì tình nhưng mạnh mẽ ra đi, họ ra đi vì biết rằng cuộc dời trong phim của họ đã được định sẵn, đạo diễn đã sắp đặt, tôi ước gì cuộc đời tôi có thể như vậy, thà là hạnh phúc hay khổ đau 1 lần rồi thôi, đừng vày vò bản thân mình,...tôi ước gì có ai đó có thể nói cho tôi biết,,tôi phải làm gì vào lúc này.
"Anh đã từng nói để có được 1 tình yêu chỉ cần yêu thôi không ghen ghét, không thù hận thì rất khó". Anh nói đúng rất khó, vì tình yêu là như vậy, tôi xin lỗi những giọt nước mắt tôi rơi vội vã, những trách hờn, giận dỗi làm anh khó xử, xin lỗi anh, xin lỗi vì tất cả nha anh. Cho tôi 1 cơ hội cuối cùng được bên anh, tôi sẽ âm thầm lặng lẽ, âm thầm như chính tình yêu tôi giành cho anh vậy đó, tôi cầu mong sẽ có người con gái xinh đẹp, giỏi giang yêu anh thật lòng, anh đáng có được hạnh phúc mà anh nên có...
Anh nè, tôi có 1 lời này muốn nói dù tôi biết những dòng tâm sự này sẽ chẳng thể đến với anh, bàn tay anh rất ấm áp, dù bên cạnh anh tôi không cảm nhận sự ấp áp đó như khi nắm bàn tay nó thật sự làm tôi thấy bình yên vô cùng, tôi rất hạnh phúc dù rất nhỏ nhoi...nên xin anh hãy để yên bàn tay anh khi tôi muốn nắm lấy, đừng buông tay tôi nha anh, cho tôi thật hưởng hơi ấm đó dù sau này có như thế nào tôi vẫn không hối hận..
Tôi sẽ không khóc nữa, dù thế nào cũng không rơi lệ vì đó là tình yêu, tôi đã rất hạnh phúc dù thời gian bên anh không là cả cuộc đời..anh, nếu được chọn lựa chọn 1 lần nữa cho tình yêu của mình tôi vẫn chọn để yêu anh, dù có đắng cay vẫn không hối hận..
Tôi chấp nhận buông tay, lần này là thật sự chúng ta đã nói với nhau rất rõ ràng rồi phải không anh, dù rất khó nhưng tôi sẽ cố gắng không phiền tới anh, không buồn, và không khóc trước mặt anh nữa. Anh biết không khi yêu ai đó chân thành thì dù cho có đau khổ thì tình yêu đó vẫn không bao giờ mất đi,....và tôi cũng vậy, tôi yêu anh, yêu tất cả những gì thuộc về anh, dù anh là người mang lại cho tôi những giọt nước mắt, những nỗi đau, người làm cho trái tim tôi tan nát. Tôi cũng là con gái, tôi cũng yếu đuối lắm anh biết không, tôi cũng cần lắm bàn tay của anh che chở,, nhưng anh đã không làm điều đó với tôi.
Tôi đã bước vào cuộc đời anh 1 cách âm thầm thì bây giờ tôi cũng sẽ bước ra khỏi đó 1 cách âm thầm,âm thâm lặng lẽ giống như tôi đã yêu anh vậy..Tôi muốn dùng nỗi đau nào đó để quên nỗi đau ở trái tim, tôi tự hành hạ bản thân mình nhưng tất cả làm tôi đau đớn, tôi vẫn không quên được anh...
Tôi nghe đâu đó câu nói " Yêu là chấp nhận buông tay khi người đó không còn muốn nắm lấy tay bạn nữa, yêu là chấp nhận buông tay khi người đó muốn nắm lấy một bàn tay khác" Và tôi chấp nhận thất bại, tôi cứ ngỡ rằng khi tôi thật lòng thật dạ yêu anh thì sẽ có 1 ngày anh nhận ra tình yêu của tôi mà yêu tôi như tôi đã yêu anh, nhưng không, tôi đã sai rồi, tình yêu của tôi dù có lớn đến đâu cũng không giữ được trái tim của anh, vì vốn vĩ trái tim anh không thuộc về tôi, tôi không còn đủ sức nữa, nói đúng hơn là tình yêu của tôi không còn đủ sức để tiếp tục khóc, tiếp tục hy vọng vào anh. Tình yêu phải từ 2 phía 1 mình tôi tình không đủ để giữ lấy nữa rồi, là tôi từ bỏ hay là anh từ bỏ giờ không còn quan trọng nữa, vì đối với tôi tất cả đã thật sự kết thúc.
Tôi không oán trách, không buồn, không giận vì anh cả tôi chỉ trách không đủ bản lĩnh để yêu và giữ anh bên cạnh mà thôi. anh biết không ??? Tôi đã khóc, khóc rất nhiều vào cái đêm tôi và anh đồng ý kết thúc mọi chuyện để làm bạn như ngày xưa, thật sự đối với tôi rất khó, làm sao có thể coi người mình yêu là bạn, nhưng tôi phải cố gắng vì chỉ có thế tôi mới có thể nhìn thấy anh mỗi ngày, có thể quan tâm anh, dù đối với anh tôi chỉ là bạn, 1 người bạn không hơn không kém, bây giờ và mãi mãi về sau. Chỉ cần nghĩ đến đây thôi tôi thấy mắt mình cay cay, tôi lại muốn khóc, khóc cho tôi khóc cho tình yêu của tôi, khóc cho những gì đã qua.
Tôi muốn được 1 lần nữa được gối đầu lên tay anh, được anh ôm vào lòng, để tôi có thể có 1 giấc ngủ thật yên bình không mộng mị, không phải giật mình thức giấc mà nước mắt vẫn chưa khô.. Nhưng có lẽ anh sẽ không chấp nhận, anh sẽ nói rằng làm như vậy tôi sẽ không quên được anh, đúng nếu tôi cứ mãi dựa vào anh thì biết đến bao giờ tôi mới có thể đứng dậy phải không anh ???
Hãy tìm lấy hạnh phúc cho riêng anh, tôi sẽ không giận anh đâu, tôi thật lòng thật dạ mong anh tìm thấy hạnh phúc, tôi không thể đem lại hạnh phúc cho anh, tôi trả anh về với cuộc sống của anh, tôi đã từng hơn 1 lần ước mơ, hơn 1 lần hy vọng tôi và anh sẽ là 1 gia đình, 1 gia đình hạnh phúc như đó chỉ là giấc mơ của riêng tôi, tôi sẽ tự mình mỉm cười với giấc mơ do chính tôi tạo ra mà không có anh......Chúc anh hạnh phúc, bình yên,hãy luôn vui vẻ, và dù sao này có gặp lại tôi, xin đừng nhìn tôi, đừng mỉm cười với tôi, vì tôi sợ sau nụ cười đó tôi lại không thể từ bỏ anh mà muốn giữ anh cho riêng mình..xin anh hãy xem tôi là người xa lạ, như 1 cơn gió thoáng qua trong đời....cầu xin anh. !!!. Tôi luôn cầu chúc anh bình yên.