Khi những tiếng pháo ngoại lệ ấy bắt đầu chấm dứt trước nửa tiếng để bước sang năm mới. Ai ai cũng nghĩ khi đến giao thừa tiếng pháo chính có thể giảm và lắng dịu đi. Nhưng không ! Khi đồng hồ vừa tín ton 0 giờ, thời khắc đã đến, tiếng pháo bắt đầu vang lên cả mấy chục lần. Ta thử tưởng tượng như một cuộc giao tranh dữ dội giữa hai phe hồi mùa hè đỏ lửa 1972 tại An Lộc không hơn, không kém.
Nhìn một cách khái quát qua trận pháo ấy, người ta tạm nghĩ rằng năm vừa qua dân lành làm ăn chắc khá giả lắm, nên mới có tiền nhiều mà mua pháo đốt ăn mừng lớn như thế. Thật sự không phải như vậy, mọi người đều lầm lẫn. Năm vừa qua là một năm đầy gian khó, khổ cực cứ còng cọc làm mãi mà kết quả thì không như ý muốn. Bởi thế, dù có tốn kém bao nhiêu người ta cũng cố gắng mua cho được một số lượng pháo nhất định để đốt chào mừng một năm mới. Một năm hy vọng sẽ sáng lạng hơn, khấm khá hơn. Đồng thời tẩy đi những tàn tích khổ đau của năm cũ.
Nói chung, qua những hành động trên không phải là ai ai cũng thế, nó chỉ là một phần duy tâm mà thôi. Nhưng trong cuộc sống mà có chút duy tâm thì cũng tốt. Và, đặc biệt nó cũng giống như ta tin tưởng vào Chúa, Phật hay những vị thần linh mà ta đang tôn kính. Để ta mới có hướng đi theo và làm việc một cách tích cực hơn.
Chính vì thế, dù những luật định đã được ban hành như: Ngày 29 mới được bán pháo, tối 0 giờ ngày mồng một mới được phép đốt pháo. Nhưng người ta vẫn bán trước đó vài ngày và đốt trước 5-6 giờ mà nhà chức trách vẫn phải nhắm mắt làm ngơ.
Thủy Điền
01-01-2017