CON CÁ CÔ ĐƠN

Posted: Thứ Năm, Ngày 11-05-2017, : 1057.

Có một con cá nhỏ rất ngoan ngoãn. Cha mẹ cá nuôi nấng nó cẩn thận vô cùng không để nó bị bắt, hay trở thành thức ăn ngon cho bọn cá lớn khác.

Con cá nhỏ nhớ kĩ lời dạy của cha mẹ, suốt ngày núp trong hang, đêm tối mới ra ngoài lặng lẽ kiếm ăn. Con cá nhỏ đáng thương! Nó luôn chờ sau khi bọn cá khác ăn no rồi, mới cẩn thận nhặt nhạnh thức ăn còn thừa.

Tuy thế, nó cũng không dám ở lâu bên ngoài, đôi khi lâu quá không tìm thấy thức ăn, nó vội quay về hang mặc cho cái đói hành hạ. Giống như cha mẹ, nó tin chắc rằng, nhịn ăn một bữa còn hơn là mất mạng.

Cứ thế, nó không có một người bạn, cũng không có gì để tiêu khiển. Trong đầu nó chỉ chỉ tới một việc: “tạ ơn trời đất, con còn sống.”

Lớn lên, cá nhỏ rất muốn tìm bạn đời, nó phải ra khỏi chỗ trú ẩn của mình, đi đây đi đó mới có cơ hội kết bạn với cá nhỏ khác. Nó cố gắng bơi ra ngoài mấy lần, nhưng chưa đi được bao xa đã sợ hãi, quay về hang run lập cập.

Kết quả, con cá này sống cô đơn đến 100 tuổi.

Đôi khi sống không phải là sự tồn tại, mà đó chính là được theo đuổi đam mê riêng của bản thân, đừng như con cá kia, chỉ tồn tại chứ chưa phải sống.

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 




Có Thể Bạn Thích

Không Ngủ Được Vì Bận Tìm Cừu
Vương quốc mất trí
Trạng Quỳnh: Hút chết vì quả Đào
Chuyện tình hoa bồ công anh
Khi Chồng Về Nhà Lúc 3H Sáng
Nghệ thuật sáng tạo tranh tuyệt đỉnh từ chữ cái
Sự thật khắc nghiệt về học kỹ năng: Muốn trở thành chuyên gia, bạn phải chấp nhận đau đớn
Tổng hợp những câu nói ngọt ngào mà tất cả con trai đều thích nghe
Điều đơn giản - Điều tự nhiên
Một chút kỳ quặc...
Thiếu Cô Ấy Anh Không Sống Được, Vậy Em Là Gì Của Anh 1 Năm Qua?
Những câu nói hay ý nghĩa về cuộc sống trong phim Into The Woods
Câu Nói Hay Về Tình Phụ Tử Khiến Bạn Phải Suy Ngẫm
Những mùa hè xanh
7 bước điều chỉnh thái độ để đi từ tầm thường đến tuyệt vời trong công việc
Những mùa đông ở lại
CĂN BỆNH HIỂM NGHÈO
Sự Cố Khi Dùng Phương Pháp Mới
Mãi mãi offline
Tản mạn mùa thu

Trang Mọi Người Quan Tâm


Chat Chat với chúng tôi