YÊU CHỒNG CŨ ĐẾN PHÁT ĐIÊN MÀ KHÔNG DÁM QUAY LẠI

Posted: Thứ Năm, Ngày 11-05-2017, : 2477.

Thời đại học, chồng cũ của tôi đã rất nổi bật với vẻ ngoài đẹp trai và giọng hát tuyệt vời. Anh thường xuyên xuất hiện trong các hoạt động ngoại khóa của trường chính vì thế có rất nhiều cô gái dành tình cảm cho anh, trong đó có tôi. Cũng vì thần tượng anh tôi đã bỏ qua nhiều lời tỏ tình của nhiều chàng trai khác. Còn anh lúc đó chỉ coi tôi như bạn bè bình thường.

Khi tốt nghiệp, chúng tôi ít gặp nhau nhưng tôi vẫn âm thầm theo dõi cuộc sống của anh. Thông qua facebook tôi biết được anh đang yêu một cô gái học ngành thời trang. Nhìn những bức ảnh họ chụp chung tôi biết họ đang yêu nhau say đắm. Tôi buồn lắm vì không còn cơ hội nào cho mình nhưng tôi vẫn thầm cầu chúc cho anh hạnh phúc.

Thế rồi anh đột ngột anh đóng cửa facebook, những dòng status cuối cùng khiến tôi cũng mang máng hiểu vấn đề: “Người ta đã ra đi thật rồi, chẳng còn gì nữa, người ấy chọn cơ hội và sự nghiệp chứ không phải chọn tôi”.

Chắc anh buồn lắm khi phải chia tay tình yêu đầu của mình. Tôi nghĩ anh cần ai đó chia sẻ lúc này. Tôi gọi điện cho anh hỏi han, động viên, an ủi. Sau đó chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau hơn, còn hẹn nhau đi chơi cuối tuần nữa. Thời gian trôi qua, tôi thấy anh đã phấn chấn lên nhiều và anh ngỏ lời muốn tôi làm bạn gái của anh. Tất nhiên là khi đó tôi vui biết bao nhiêu vì tôi đã chờ anh nói câu này từ lâu lắm rồi. Đám cưới cũng chúng tôi cũng diễn ra ngay sau đấy không lâu.

Khi đó tôi tưởng rằng mình là người hạnh phúc nhất. Điều mà tôi mong ước bấy lâu về ngôi nhà hạnh phúc với anh đã thành sự thực. Tôi đồng ý về làm vợ anh mà chẳng may may suy nghĩ điều gì. Tôi thường tưởng tượng ra cuộc sống hoàn hảo của hai vợ chồng tôi sau hôn nhân: Tôi muốn được mỗi sáng được thức dậy cùng anh, cùng anh đánh răng, ăn sáng. Tối tối được ôm chồng ngủ và nói đủ thứ chuyện trên đời. Cuối tuần cùng nằm dài trên sofa mà xem một bộ phim lãng mạn...

Thế nhưng tôi hoàn toàn bị sốc thực tế hoàn toàn trái ngược. Ngay đêm tân hôn tôi đã phải nằm ngủ một mình trên chiếc giường cưới vì anh đi đâu đó uống đến say khướt tận gần sáng mới về.

Nỗi niềm bất hạnh và những chuỗi ngày tủi thân của một cô dâu mới bị chồng lạnh nhạt bắt đầu từ ngay cái hôm ấy. Từ ngày lấy anh về tôi chẳng bao giờ thấy một nụ cười hiếm hoi của anh. Chồng tôi đi làm từ sáng đến tối muộn mới về. Về đến nhà, nếu không chui vào phòng chơi game đến khuya thì cũng ngồi lỳ xem bóng đá.

Anh tìm mọi cách tránh mặt tôi. Tuy ngủ chung giường mà chồng tôi cứ như khúc gỗ, mỗi người quay một hướng. Cả năm trời anh chẳng đụng chạm đến tôi. Tôi là một người đàn bà bình thường. Tôi cũng có khao khát được chồng yêu thương như bao người phụ nữ khác. Tôi không quá coi trọng chuyện tình dục, chỉ cần tối tối vợ chồng cùng nói chuyện với nhau, ôm ấp quan tâm hỏi han nhau thôi cũng đủ rồi, đằng này....

Có hôm tôi đánh liều chủ động vòng tay ôm chồng thì bị chồng tôi giãy nảy lên như đỉa phải vôi còn quát rằng: “Cô làm gì đấy, cô còn làm vậy nữa tôi sang phòng khác ngủ đấy”. Cảm giác vừa xấu hổ, vừa tủi thân dâng trào trong tôi. Tôi không hiểu tại sao chồng tôi lại đối xủ với tôi như vậy.

Tôi giận bỏ sang phòng khác ngủ chồng tôi cũng chẳng thèm quan tâm. Tôi chia sẻ suy nghĩ của mình thì chồng tôi bảo rằng: “Tôi chưa quên được cô ấy (người yêu cũ). Tôi không có tình cảm thì làm sao làm được chuyện ấy. Cô muốn thì đi tìm thằng nào đó mà giái quyết nhu cầu. Đừng ép tôi”. Tôi tát cho anh một cái như trời giáng vì dám xúc phạm tôi. Tôi vừa tủi hổ vừa đau lòng khi nghe những lời lẽ đó. Nếu không có tình cảm với tôi thì tại sao lại muốn cưới tôi rồi hành hạ tinh thần tôi như vậy. Tôi có già xấu gì cho cam, trước đây tôi cũng có khối người theo đuổi.

Không chỉ riêng chuyện chăn gối mà trong sinh hoạt hàng ngày anh đối với tôi còn chẳng bằng người dưng mặc dù hàng tháng anh vẫn đưa tôi tiền sinh hoạt phí. Hai vợ chồng tôi một ngày không nói với nhau quá 20 từ. Nhiều hôm tôi bỏ cả ngày chủ nhật để đi chợ, nấu nướng cả một bàn ăn chờ anh về chỉ mong nhận được nụ cười của anh. Nhưng thay vì điều đó chồng tôi chỉ liếc qua mâm cơm thịnh soạn với cái nhìn dửng dưng với tôi và đi vào phòng thay đồ còn bảo “lần sau đừng nấu nhiều cho phí sức, không ai ăn đâu”. Mình tôi ngồi ăn mà mắt đẫm lệ.

Có người mách tôi “dùng mưu” lừa chồng sinh lấy một đứa. Có con biết đâu anh ấy sẽ thay đổi. Thế là tôi mua thuốc kích thích sinh lý nam về cho vào cốc nước cho chồng tôi uống. Đúng là thuốc rất hiệu quả. Đêm đó anh lao vào tôi như con thiêu thân và đó cũng là lần đầu tiên vợ chồng tôi làm chuyện ấy kể từ khi lấy nhau.

Sau lần đó tôi có thai. Tôi hạnh phúc biết bao nhiêu khi biết tin thì anh lại phản ứng gay gắt bấy nhiêu. Anh nói rằng: “Cô dùng trò hèn hạ để lừa tôi. Tôi không muốn có con. Nếu cô muốn sinh nó ra tôi cũng sẽ không nhận nó.” Khi nghe những lời đó tôi gần như choáng váng. Anh ruồng bỏ chính giọt máu của mình. Dù sao tôi cũng là vợ hợp pháp của anh thì có con với anh có gì là tội lỗi

Tôi không ngờ anh là con người nhẫn tâm như vậy. Trên đường đi làm về tôi cứ nghĩ ngợi về chuyện xảy ra nên xe của tôi tông vào xe đi đằng trước lúc nào không hay. Khi tôi tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trong bệnh viện. Tôi hốt hoảng sờ lên bụng mình. Bác sĩ nhìn tôi ái ngại nói rằng cái thai đã không dữ được. Tôi đau khổ còn chồng tôi thì vui mừng lắm còn nói những lời chua chát “Đúng là trong cái họa có cái may. May là cái thai không còn nữa.”

Tôi hất cả cốc nước vào mặt chồng ngay lúc đó. Từ hôm ấy tôi không nói với chồng tôi câu nào. Cuộc sống của chúng tôi vốn dĩ đã thảm hại lại càng trôi đi một cách tẻ nhạt, chẳng khác gì như hai kẻ xa lạ. Một lần trong đêm tôi thấy anh ra ngoài nghe điện thoại của ai đó.Tôi thấy anh nói với người đầu dây bên kia những lời tình tứ, ngọt ngào. Hôm sau, có người bạn cho hay là người yêu cũ của anh đã trở về và họ đã từng hẹn gặp nhau.

Tôi linh tính sắp có chuyện gì đó sắp xảy ra. Và rồi cái ngày đó đã đến. Anh nói rằng muốn ly hôn với tôi. Tôi vẫn còn yêu chồng nhưng nghĩ đến cuộc sống hôn nhân lạnh lẽo của mình và những gì anh đã đối xử với mẹ con tôi, tôi đồng ý ly hôn.

Nhưng vào ngày chúng tôi hẹn nhau ra tòa thì anh bị ô tô cán phải vào nhập viện. Tuy không ảnh hưởng đến tính mạng nhưng phải nằm liệt giường không biết đến bao giờ, việc ly hôn cũng bị hoãn lại. Lần ấy tan giờ làm vào bệnh viện thăm anh tôi thấy người yêu cũ của anh đang ở trong phòng. Tôi nghe rõ mồn một chồng tôi nói với cô ấy.

“Em đừng đi, anh vẫn còn yêu em nhiều lắm, khi nào anh khỏi chúng ta sẽ làm đám cưới được không?”

“Em không thể, không biết đến khi nào anh mới khỏi lại. Em phải đi rồi. Người ta mời em sang đó làm việc. Đây là cơ hội có một không hai”.

Tôi bỗng có cảm giác căm hận người chồng tệ bạc của mình. Cô ta đi rồi, ngay lúc này đây tôi có thể bỏ mặc sự sống chết của anh ta. Tôi muốn trả thù chồng, muốn anh ta phải cô đơn trong lúc ốm yếu. Thế nhưng lương tâm tôi lại không cho phép mình làm như thế. Và hơn nữa tôi biết rằng trái tim tôi vẫn còn yêu chồng nhiều lắm.

Tôi lại âm thầm ở bên cạnh chăm sóc cho anh. Vì anh không đi lại được nên công việc chăm sóc người bệnh vất vả gấp bội lần. Hết giờ làm việc ở cơ quan tôi chỉ chăm chăm về nhà với chồng. Đấy là chưa kể tôi phải chịu những cơn cáu gắt, mắng chửi của anh mỗi khi anh bị cơn đau hành hạ.

Anh vẫn lạnh lùng với tôi. Khi tháo băng tôi, dìu anh đi lại trong công viên mỗi chiều, cùng anh làm vật lý trị liệu. Dần dần sức khỏe anh phục hồi trông thấy. Qua 2 năm anh đã khỏe trở lại. Khi ấy tôi tưởng anh đã quên chuyện ly hôn nhưng anh vẫn nhắc lại chuyện đó. Anh nói không muốn nhận lòng thương hại của tôi, không muốn tôi ở lại một người đã không còn tương lai gì. Tôi nói thế nào anh cũng kiên quyết. Tôi buộc lòng phải chấp nhận ly hôn với anh.

Sau khi ly hôn tôi được cử sang công tác bên Pháp mấy năm. Tôi lao vào công việc để quên đi chồng cũ, quên đi quãng đời đáng buồn. Thế dường như tình yêu đối với chồng cũ chưa bao giờ tắt dù cho trước đó anh có đối xử tệ bạc với tôi thế nào.

Ở bên Pháp tôi quen Lân, là người làm cùng chi nhánh với tôi. Vợ Lân đã qua đời vì bệnh ung thư. Những lúc tôi buồn nhất, cô đơn nhất là y như rằng Lân lại xuất hiện chia sẻ cùng tôi. Bên anh tôi luôn có cảm giác bình yên đến lạ thường. Chắc tại Lân yêu tôi nhiều còn tình cảm mà tôi dành cho anh chỉ là thứ tình cảm kính trọng và yêu quý như một người anh trai.

Nhưng tôi nghĩ như thế cũng tốt. Người ta bảo nên lấy người yêu mình nhiều hơn là gì, quá khứ cũng đã dạy cho tôi một bài học đắt giá vì điều đó. Chúng tôi đã quyết định tổ chức đám cưới ngay sau khi về nước. Nhưng không hiểu sao càng dần đền ngày kết hôn thì tôi lại càng hay nhớ về chồng cũ. Tôi nhớ anh đến phát điên, chỉ muốn được nhìn thấy anh và ôm anh thật chặt nhưng tôi lại không muốn hỏi thăm tin tức về anh.

Thật không ngờ, hôm ấy vừa về nhà ,tôi thấy bóng dáng rất quen hình như đã đứng đó rất lâu rồi. Khi tới gần hơn, tôi nhận ra chồng cũ, anh già đi nhiều so với ngày chúng tôi còn ở với nhau. Anh nhìn tôi không chớp. Bao nhiêu cảm xúc trong tôi dường như lại đang tuôn chảy cuồn cuộn. Những cảm xúc mãnh liệt này tôi chưa bao giờ có với Lân.

Chồng cũ nói với tôi: “Em đẹp ra nhiều quá, sau khi em đi anh mới biết anh yêu em hơn ai hết. Anh đã liên lạc với em nhiều lần mà không được cho đến tận bây giờ. Hãy cho anh một cơ hội được làm chồng của em lần nữa được không?”

Lúc ấy tôi chỉ biết đứng chết lặng. Trong tôi bao cảm xúc bộn bề. Tôi phải làm gì đây khi đứng giữa ngã ba đường. Tôi sẽ phải chọn ai giữa chồng cũ và Lân khi một người cho tôi những cảm xúc mãnh liệt, cồn cào còn một người cho tôi cảm giác bình yên hiếm có? Tôi còn yêu chồng cũ nhiều lắm nhưng liệu tôi có nên đánh đổi sự bình yên hiện tại để trở về với anh hay không?

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

 

 




Có Thể Bạn Thích

Vui Vì Vợ... Bỏ Đi
LƯƠNG TÂM GIÁ BAO NHIÊU?
Con nhớ...
Hoàng hôn của biển
Chuyện về người mắc bệnh quên và bài học ý nghĩa
22 ĐIỀU CẢM ƠN CUỘC ĐỜI
Vì có một người cha đã hứa...
Người con gái yêu hoa lộc vừng
Dành Tình Cảm Nhiều Mà Chẳng Được Bạn Trai Đáp Lại
Lý Do Lấy Chồng Bợm Nhậu
10 dấu hiệu cảnh báo khủng hoảng tuổi trung niên ai cũng cần biết
Mẹ luôn ở trong trái tim tôi
Những câu nói hay về tình yêu buồn tâm trạng cô đơn nỗi nhớ da diết khi chia tay
7 lời khuyên quản lý tài chính cá nhân cần biết trước tuổi 30
Phản ứng theo tập quán
Những câu nói ý nghĩa về các cái nhất trên đời cực hay đáng để suy ngẫm
Ðồ nói láo!
Ký ức bứt dứt
Miễn trả lại
Cùng ngắm nhìn con đường xoắn ốc đi xuyên qua rừng ở Đan Mạch

Trang Mọi Người Quan Tâm